“Bạc Linh Nhi cũng không phải dì Lâu, nàng ta là có tu vi, lúc hạ dược, không có cách nào chống lại sự xúc phạm của lão nhị Hầu phủ. Đợi tác dụng thuốc qua đi, nàng ta đâm lão nhị Hầu phủ vài kiếm đến bại liệt, rút gân tay gân chân đối phương, chỉ chừa lại một cái mạng sống lay lắt thở dốc.”
Khóe miệng Dạ Chu nhếch lên một nụ cười vô cùng xinh đẹp, lúc này hồng bào trên người làm nền cho hắn càng xuất sắc hơn.
“Sau đó nàng ta thừa dịp người khác không chú ý liền chạy trốn, có lẽ là biết nàng ta quay về nhà họ Bạc, người nhà họ Bạc cũng sẽ không bảo vệ nàng ta, nói không chừng còn sẽ bị phế tu vi, trong lòng nàng ta lại oán hận Đường Hoan. Sự lựa chọn thông minh là chạy trốn, chắc là chờ đợi thời cơ tới, thì trở về tìm Đường Hoan báo thù.”
Lúc Dạ Chu nói liền bắt gặp đáy mắt Đường Quả lóe lên một tia sáng khó hiểu, ghé vào bên tai cô, “Ta sai người để ý hành tung của nàng ta rồi, nhân tiện xóa đi dấu vết nàng ta chạy trốn, đảm bảo nhà họ Bạc và Hầu phủ cùng với Đường Hoan đều không tìm được nàng ta, tiếp theo muốn làm thế nào, lợi dụng thế nào thì phải xem biểu muội rồi.”
“Biểu muội muốn làm thế nào, giao cho ta đi!”
Loại chuyện xấu không tiết tháo này, để hắn đi làm là được rồi. Giúp biểu muội làm chuyện xấu, là vinh hạnh của hắn đấy.
Dạ Chu chớp chớp đôi mắt hoa đào xinh đẹp, giống như muốn mê hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915163/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.