“Con thật sự không đi hả?”
Vẻ mặt của Bạc Vân Tưhiện lên sự tức giận nhẹ: “Nương có lòng tốt tới tìm con, chính là muốn con lưu lại tiếng thơm thôi.”
“Nếu không phải con vốn dĩ đã không tốt, làm sao danh tiếng không tốt được? Danh tiếng con không tốt, mới để cho A Chu hối hôn với con, những chuyện này con còn chưa rút ra bài học sao?”
Những người có mặt trừng to mắt và không thể tưởng tượng nổi.
Nhất là Dạ Chu được bà ta điểm danh: Hắn và em họ chủ động hối hôn, sao hắn lại không biết?
Dạ Chu hơi tức giận: “Đường phu nhân.”
Bạc Vân Tưbị gọi một tiếng Đường phu nhân thì hơi đơ ra, thấy Dạ Chu gọi bà ta, bà ta nghi ngờ, tại sao đối phương không gọi bà ta là dì nhỏ, trước giờ hắn vẫn gọi bà ta là dì nhỏ.
“Đường phu nhân, ta muốn làm rõ một chuyện. Em họ rất xuất sắc, người chủ động hối hôn không phải ta, nhưng chuyện này đã không còn quan trọng nữa, phiền bà đừng mở miệng là nói em họ không tốt đi.”
Dáng vẻ tức giận của Dạ Chu hơi xìu xuống, bây giờ hắn không cho bất cứ ai nói em họ không tốt, ai cũng không được.
Bạc Vân Tưbị nghẹn, bà ta đơ ra một lúc: “Lúc nhỏ A Chu sẽ không nói như vậy với ta.”
“Vì biểu hiện của Đường phu nhân không tốt, bổn vương lẽ nào còn có thái độ tốt với bà hay sao? Nếu bà đủ tốt, bổn vương sao lại không dùng thái độ tốt đối với bà?” Dạ Chu đem những lời mà Bạc Vân Tưnói lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915158/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.