Đường Quả tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống: “Hôm nay ta muốn thương lượng với ông một chuyện.”
Đường Hạo Huy nhướn mày, ánh mắt đầy vẻ chán ghét.
Cô con gái này đúng là giống hệt tính mẫu thân nàng, ngoài việc có một chút thiên phú tu luyện thì thực sự không tìm được ưu điểm gì khác.
Ngược lại, Hoan Nhi vô cùng khiêm tốn, dung mạo xinh đẹp, tài năng xuất chúng. Lần này trong họa có phúc, đột phá lên đến nguyên tương sơ cấp, đúng là con gái ngoan của ông ta.
“Chuyện gì?”
“Ta muốn hủy bỏ hôn ước với Dạ Chu.”
“Cái gì?”
Đường Hạo Huy giật mình, Dạ Chu là huynh đệ ruột của hoàng đế, tuổi tác không lớn, nhưng lại rất có thiên phú, không tham luyến quyền lực mà chỉ một lòng tu luyện.
Hôn ước giữa con gái ông ta và Dạ Chu là do thái thượng hoàng định đoạt. Bây giờ thái thượng hoàng đã thoái vị, tập trung bế quan, sớm mặc kệ mọi chuyện.
Nói thật lòng thì ông ta không muốn hôn ước giữa Đường Quả và Dạ Chu bị hủy bỏ.
“Hồ đồ! Hôn ước là chuyện con tưởng muốn hủy là hủy được à?”
Đường Quả mỉm cười: “Ta chỉ đến thông báo cho ông biết thế thôi.”
“Không nhắc đến chuyện này nữa, vô duyên vô cớ biến mất ba tháng, vừa trở về đã đòi hủy bỏ hôn ước, trong mắt con có còn người cha này không à?”
“Hả? Ông thừa nhận ông là cha ta?” Đường Quả mở to hai mắt: “Vậy ông có biết tại sao ba tháng nay ta không trở về không?”
Đường Hạo Huy không biết nghĩ đến chuyện gì mà mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915112/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.