Chương trước
Chương sau
Hệ thống sau khi đi sâu vào tự kiểm điểm, cảm thấy bản thân rất vô dụng.
Mãi tới lúc đối mặt với Đường Quả, không nhắc chuyện cô có ngược đãi nam nữ chủ hay không, nó tuyệt đối không thừa nhận sự thật bản thân bị ký chủ xách động.
[Ký chủ, cô cho tôi nói chút đi, nguyên thân kia có phải thích Đường Tranh không.]
Nếu là như vậy, tại sao cô phải gả cho Lâm Dật Trì? Sau khi biết Lâm Dật Trì có Cố Thanh Thanh mà còn gây chuyện với Lâm Dật Trì? Cuối cùng vẫn gặp phải kết cục như thế.
“Thích.” Ánh mắt của Đường Quả chùn xuống: “Từ lúc còn nhỏ xíu đã thích rồi.”
Tinh thần của hệ thống bị chấn động, không quấy rầy Đường Quả tiếp tục nói. Nó cứ cảm giác ký chủ biết rất nhiều, biết nhiều chuyện, rõ ràng nhìn thấy cốt truyện như vậy, cô luôn phân tích được nhiều điểm quan trọng.
“Nguyên thân 3 tuổi có lần phải nhập viện. Phía sau phòng bệnh cô ở chính là một cô nhi viện.” Đường Quả thấp giọng kể lại: “Cô ấy gặp Đường Tranh, một bé trai vừa bướng bỉnh vừa ngoan cường.”
[Đường Tranh có thể được nhận vào nhà họ Đường là có liên quan tới nguyên thân?]
Hệ thống như muốn nhảy dựng lên, nó chỉ lướt qua cốt truyện này, dù gì nguyên thân không chủ động xin cha mẹ nhà họ Đường nhận nuôi đứa trẻ.
“Nguyên thân nằm viện một tuần, ngày nào cũng nhìn sang chỗ cô nhi viện đó thông qua cửa sổ. Ngươi cho rằng vợ chồng nhà họ Đường không thấy ư? Vì là 2 nhân vật lớn của tập đoàn Đường thị, họ sẽ không biết con gái nhà mình đang nhìn ai sao? Họ thương con gái mình như thế, người mà con gái thích, đương nhiên phải đưa người về nhà rồi.”
Sự thật là vợ chồng nhà họ Đường thấy con gái đang bệnh, ngày nào cũng cười rất vui khi thấy cậu bé nào đó bên cô nhi viện. Cộng thêm con gái lại hồi phục rất nhanh, thì cảm thấy đứa bé đó rất may mắn.
Cũng thấy con gái thiếu một bạn để chơi, bèn đưa người về nhà, lúc đầu thì không định nuôi thành con rể.
Sau đó thấy Đường Tranh xuất sắc, cộng thêm con gái cũng thích, họ cũng có dự định này. Nhưng bị Đường Tranh hiểu nhầm, ý định ban đầu của họ là vậy.
Cũng chẳng trách, dù gì Đường Tranh ra nước ngoài nhiều năm như vậy mới về, cũng không thấy Đường Quả xa lạ chút nào. Trong cốt truyện, Đường Quả nghe lời Đường Tranh nhất, nhiều lúc, vợ chồng nhà họ Đường không cách nào dỗ cô.

Nhưng chỉ cần Đường Tranh nói một câu, chuyện xông pha khói lửa cô cũng bằng lòng đi làm.
Nguyên thân thật ra thông minh lanh lợi, cảm thấy Đường Tranh bài xích mình, cũng không dám bày tỏ sự yêu thích của mình dành cho anh, cô chọn cách âm thầm che giấu.
Còn dùng một cách khác, thích Đường Tranh, ví dụ nghe lời anh, ủng hộ suy nghĩ của anh, cho dù anh ra bất kỳ quyết định gì.
Nếu không có sự cố gắng âm thầm của nguyên thân, Đường Tranh ra ngoài du học, lập nghiệp cũng không dễ dàng như thế.
Hệ thống nghe Đường Quả phân tích xong, tít tít [Nguyên thân rõ ràng là mê muội mà.]
Sau này Đường Tranh tính kế cho cô thích Lâm Dật Trì. Cô cũng im lặng không nói câu nào, cô đã quen rồi. Nếu đã là ước nguyện của Đường Tranh, thì cũng là ước nguyện của cô, vậy thì cô cứ cố gắng thích Lâm Dật Trì vậy.
Nên nói là, nguyên thân vào kịch, mãi tới khi cô nghe vợ chồng Đường thị chết đi thì mới bước ra khỏi vở kịch.
Cô đã hiểu, Đường Tranh không thích cô, cũng không còn người thân, cô mất đi niềm hy vọng sống cuối cùng, nên mới chọn dùng dao giết Cố Thanh Thanh và Lâm Dật Trì, muốn chết chung với 2 người họ.
Cuối cùng thất bại, bị đưa vào bệnh viện tâm thần, bị bệnh nhân tâm thần chém chết, cô cũng không phản kháng.
Hệ thống thật sự rất phức tạp, vì mỗi lần ký chủ dấn thân vào vai bia đỡ đạn đều không phải người xấu ngay từ đầu. Thậm chí, có vài người từ đầu tới cuối đều không xấu nhưng khó tránh số mệnh rất bi kịch.
Nó hiểu rõ, tại sao ký chủ càng ngày càng suy sụp.
Thật đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.