Chương trước
Chương sau
“Anh ta hỏi số điện thoại và thêm WeChat của em khi nào vậy?” Đường Tranh nghịch điện thoại, nghiêm túc hỏi.
Đường Quả mong chờ nhìn Đường Tranh, "Trước bữa tiệc, anh nói anh ta là người tốt, em cảm thấy cho anh ta cũng sẽ không sao đâu nhỉ? Dù sao anh cũng đã nói anh ta là người tốt mà..."
"Nhưng nếu anh không thích, em sẽ xóa anh ta ngay."
Đường Quả chộp lấy điện thoại, hành động vô cùng nhanh, lập tức xóa tài khoản WeChat của Lâm Dật Trì, sau đó lại xóa số điện thoại của Lâm Dật Trì.
Bên phía Lâm Dật Trì vừa mới gửi qua một câu "Em muốn đi đâu chơi?" thì liền thấy ở sau câu lại có thêm một dấu chấm than màu đỏ, cảm thấy hơi khó hiểu.
Vừa mới rất tốt đẹp, sao lại xóa anh ta mất rồi?
Chắc là.. Xóa nhầm nhỉ? ? ?
Đường Tranh sửng sốt, hắn không ngờ Đường Quả lại dứt khoát như vậy, nhất thời anh cũng không biết nói cái gì nữa.
"Anh của em không thích thì em cũng không thích, người mà anh không thích thì em lại càng không thích. Nếu anh không thích em đi chơi với anh ta thì em sẽ không đi đâu.”
Giọng điệu ngọt ngào và mềm mại của cô gái lặng lẽ quét lên trái tim Đường Tranh.
Đường Tranh nhanh chóng khôi phục lại, vẻ mặt phức tạp, "Tiểu Quả muốn đi chơi với anh ta không?"
"Sao anh lại hỏi như vậy?"

Đường Tranh thở ra một hơi, "Nếu Tiểu Quả muốn đi chơi với anh ta, anh sẽ không ngăn cản em đâu."
Mục đích ban đầu của anh là muốn Tiểu Quả thích người khác.
Thật lâu sau người bên cạnh vẫn không lên tiếng, Đường Tranh không chịu nổi sự yên tĩnh trong xe như thế này.
Anh nghiêng đầu nhìn thì thấy cô gái đang cúi thấp đầu, giống như hơi suy sụp, trong lòng không khỏi có chút khó chịu.
"Sao vậy?"
“Không phải anh nói anh ta rất tốt sao?” Cô gái ngẩng đầu lên, dáng vẻ hơi mờ mịt lại vô cùng luống cuống, “Không phải anh rất tán thưởng anh ta sao? Sao anh lại nói là em muốn đi chơi với anh ta vậy?”
Cô khó hiểu nhíu mày, "Chẳng lẽ là em đã hiểu nhầm ý của anh sao, thực ra anh không thích anh ta?"
Biểu hiện của cô gái khiến trái tim Đường Tranh dậy sóng.
Khuôn mặt xinh đẹp của cô tràn đầy tự trách, "Em đúng là ngốc quá mà, thế mà không phát hiện ra ý muốn thực sự của anh. Hóa ra khi anh khen một người, không nhất định là khen thật, mà có thể dùng cách khen đó để mỉa mai cái người đó.”
Đường Tranh sửng sốt khi bị Đường Quả bổ não: "..."
"Lần sau em nhất định sẽ chú ý, anh hai," Đường Quả ngẩng đầu, bộ dạng nghiêm túc, "Lần sau em sẽ không chỉ hiểu ý ngoài mặt trong lời nói của anh."

Đường Tranh: "..."
Hệ thống: [Ahahahahahaha ... Ký chủ, cô nghiêm túc sao??]
Lúc này hai vợ chồng Đường gia đã đi du lịch ở nước ngoài, cũng là để tạo cơ hội cho hai người một mình ở với nhau, chỉ có điều lại bọn họ không ngờ Đường Tranh lại để Đường Quả đi thích người khác trong kỳ nghỉ này.
Đến lúc đó khi họ quay lại, Đường Quả đã toàn tâm toàn ý thích Lâm Dật Trì, họ hết cách rồi nên đành phải chấp nhận thôi.
Hệ thống rất muốn moi một vài lời từ miệng của Đường Quả, nhưng hình như vì tâm trạng kí chủ của nó quá tốt nên đã nằm xuống ngủ luôn.
Đường Tranh bên cạnh thì khác, cả đêm anh làm sao cũng không ngủ được.
Không nghi ngờ gì nữa, chỉ số IQ của Đường Tranh rất cao, biểu hiện của cô gái rõ ràng là có ấn tượng rất tốt về anh, thậm chí là vì anh mà quyết định có thích hay không thích một người hay không.
Điều này chắc chắn đi ngược lại với mục đích của anh.
Sáng hôm sau, Đường Quả cảm thấy sự lạnh nhạt của Đường Tranh, như thể hai người chỉ là người xa lạ.
[Ký chủ, hình như Đường Tranh không thay đổi quyết định.]
Đường Quả đang ăn sáng thì đột nhiên điện thoại trên bàn ăn vang lên.
Cô nhìn liếc qua rồi cầm lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.