"Bang, bang!" Một chiếc xe lửa chậm rãi băng qua đồng ruộng đồi núi, một đường chạy về phương xa. Đầu xe dâng lên khói trắng lượn lờ, cho dù cách rất xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Ở thời đại này, xe lửa là một loại đồ vật mới, có lực hấp dẫn rất lớn đối với mọi người. Người có khả năng đi xe lửa phần lớn là người có chút của cải. Chưa kể đến những người có thể ngồi ở những toa xe cao cấp, bọn họ nhất định không phú cũng quý, là đại nhân vật ở một địa phương nào đó hoặc là người nhà của họ.
Trong một toa xe hạng hai, một thiếu nữ tuổi thanh xuân đang lẳng lặng nằm trên ghế mềm, cô mặc một kiện áo màu tím nhạt, váy màu tím đậm, mặt trên thêu hoa lan nhàn nhạt, thoạt nhìn vừa dễ thương lại nhanh nhẹn.
Mặc Yên bị một trận âm thanh kỳ quái làm cho bừng tỉnh. Cô mở to mắt ngồi dậy, đầu tiên là nhìn bốn phía xung quanh, sau đó lại cúi đầu nhìn chính mình.
"Ta xuyên tới thời dân quốc sao?" Mặc Yên nhàn nhạt hỏi. Thời điểm cô làm đạo diễn cũng đã từng quay loại kịch bản ở thời đại này, cho nên cũng có chút hiểu biết đối với cách ăn mặc cũng như những đồ vật ở đây.
Bất quá, chuyện khiến cô kinh ngạc chính là, không ngờ giọng nói mà cô phát ra lại vô cùng ngọt ngào dễ nghe. Mặc Yên nhíu nhíu mày, đối với việc bản thân phát ra loại âm thanh nhu nhược này, cô cảm thấy không quá thích ứng.
"Không phải là thời dân quốc mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-ac-doc-deu-bi-ta-nguoc/1057377/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.