"Úc tướng quân, trẫm biết ngươi bị ủy khuất, phụ thân ngươi và trẫm từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, nói là thân như thủ túc cũng không nói quá. Cha và ca ca của ngươi lại đều chết trận sa trường, vì quốc gia mà hy sinh thân mình, hơn nữa ngươi còn là công thần. Cho dù là đặc biệt vì ngươi mà tổ chức cung yến, hay là hôm nay phá lệ để ngươi ngồi ở vị trí này, đều là thứ ngươi nên có được!" Vẻ mặt của Kiến Văn đế có vẻ đau khổ mà nhìn Mặc Yên, phảng phất như đang hồi tưởng đến những chuyện đã cùng nhau trải qua với Úc lão tướng quân, còn giả vờ lau lau khóe mắt.
Thái giám bên người lập tức khom người, đưa cho ông ta một chiếc khăn tay, an ủi: "Bệ hạ, người phải bảo trọng long thể! Nếu Úc lão tướng quân còn sống, ông ấy cũng không muốn nhìn thấy người hao tổn tinh thần vì ông ấy như vậy!"
Kiến Văn đế nhận lấy khăn tay, xoa xoa những giọt nước mắt không tồn tại, thở dài, "Haiz! Trẫm chỉ đang cảm thấy thẹn với Úc gia mà thôi!"
Mặc Yên ngồi ở phía dưới trợn trắng mắt, lão hoàng đế này cũng thật biết diễn kịch! Muốn so diễn kịch với nhau à? Ai sợ ai!
"Bệ hạ, người đừng nói như vậy! Kỳ thật, Úc Thanh chỉ là mang tính tình tiểu hài tử, chịu không nổi ủy khuất mà thôi! Bệ hạ không có gì phải thẹn với Úc gia! Úc Thanh biết, lúc trước bệ hạ chịu biết bao nhiêu áp lực mới có thể để Úc Thanh lấy thân nữ nhi chấp chưởng hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-ac-doc-deu-bi-ta-nguoc/1057335/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.