Mặc Yên thấy lông xù xù cười giống như bị động kinh, không hiểu lý do liền hỏi: "Làm sao vậy?"
Lông xù xù cười không dừng được, căn bản không thể trả lời nàng.
"Ha ha ha ha ha.."
Mặc Yên lạnh nhạt: .
Ước chừng được nửa canh giờ, xe ngựa đi vào cửa sau của một trang viên, ngừng ở trong viện.
Người đánh xe xuống dưới giao lưu với một người vạm vỡ, lưng hùm vai gấu trong chốc lát, sau đó dẫn Mặc Yên đi qua.
"Khiêng tất cả người trong xe xuống địa lao đi."
Mặc Yên bất động thanh sắc, gật gật đầu, "Đã biết."
Nàng trở lại xe ngựa, cọ tới cọ lui, sau đó túm lấy một người, khiêng trên vai, đuổi kịp bước chân của người đằng trước.
"May là ngươi tìm cho ta thân thể của một tướng quân. Nếu là thân thể của một tiểu thư khuê các, gánh không gánh nổi, vác không vác nổi, thì với cái độ nặng này, cho dù mệt chết ta cũng không khiêng dậy được, đành phải bảo ngươi mở cửa sau cho ta!" Mặc Yên cảm thán.
Giờ phút này, cảm xúc của lông xù xù đã bình phục, nó vừa nói vừa xoa xoa cái bụng, lại liếc mắt nhìn tiểu nhị ở trên vai Mặc Yên giống như lợn chết một cái: "Nếu ngươi mà là tiểu thư khuê các thì hiện tại cũng không có khả năng ở chỗ này đâu, còn phải ở nhà thêu hoa đó nha! Nếu không thì lần sau thử xem?"
"Vẫn nên thôi đi! Khiêng người vô cùng thích hợp với ta! Ta vừa lòng rồi!" Mặc Yên nghĩ đến trường hợp chính mình thêu hoa, không khỏi rùng mình một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-ac-doc-deu-bi-ta-nguoc/1057319/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.