Mặc Yên chỉ lo khóc, cũng không có nghe rõ người đàn ông nói cái gì, một hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại. Nghĩ đến vừa rồi chính mình quẫn bách, Mặc Yên dùng tay che mặt lại, ở trong lòng kêu gọi lông xù xù.
"Lông xù xù, ngươi có thuốc uống vào liền có thể mất trí nhớ tạm thời hay không. Vừa rồi ta thật sự quá mất mặt, ngàn vạn không thể để hắn nhớ kỹ."
Lông xù xù: Ngươi cũng biết bản thân mất mặt. Ta còn tưởng rằng ngươi bị đồ vật kỳ quái bám vào người đó, bằng không nữ bá vương như ngươi sao có thể đột nhiên biến thành nội tâm pha lê như thế được!
"Ta không có. Ta cũng không phải mèo máy Doraemon." Lông xù xù ra vẻ lãnh khốc nói.
Mặc Yên thở dài ở trong lòng, "Haiz! Được rồi! Ta đành tự lực cánh sinh vậy."
Lông xù xù giơ lên một móng vuốt, tận lực đem nó nắm thành quyền, cổ vũ, "Vậy ngươi cố lên nha!"
Mặc Yên lau mặt, chui ra khỏi lồng ngực Thịnh Tử Tấn. Lúc này, tia sáng trong mắt Thịnh Tử Tấn sớm đã biến mất không thấy.
Thịnh Tử Tấn lấy khăn ướt lau mặt cho Mặc Yên. Mặc Yên ngượng ngùng cười nói: "Không có việc gì, có phải đã dọa đến anh hay không? Vừa rồi em chỉ tập luyện một chút, nhỡ đâu có phóng viên hỏi cảm thụ của em khi nghe được tin Bạch Tuyết Liên chết, em liền có thể lập tức diễn xuất."
"Ừ." Động tác trên tay Thịnh Tử Tấn cũng không ngừng lại, mặt không biểu tình.
Mặc Yên nhanh chóng nói sang chuyện khác, "Đúng rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-ac-doc-deu-bi-ta-nguoc/1057297/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.