Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau
Mặc Yên nghi hoặc nói: "Tôi nhớ rõ công ty giải trí Tinh Quang ở Nam thành mà nhỉ. Nơi này lại là Bắc thành. Bạch tiểu thư đi đến công ty sao có thể đi ngang qua nơi này chứ?" Bạch Tuyết Liên nhìn gương mặt đầy ý cười của Mặc Yên, lửa giận trong mắt đã nhịn không được mà muốn phát ra. "Ngày hôm qua tôi có việc nên đã ở lại Bắc thành", nói xong, không đợi Mặc Yên nói tiếp, vội vàng: "Doãn đạo diễn, tôi sắp trễ rồi, hôm khác lại ôn chuyện cùng cô!" Nói xong, liền phân phó trợ lý lái xe. Nhưng không biết vì lý do gì mà xe mãi không khởi động được. "Bạch tiểu thư, đừng vội đi, vừa lúc hôm nay cô ở chỗ này", Mặc Yên quay đầu lại, nói với các phóng viên: "Đương sự ở chỗ này, mọi ngươi có vấn đề gì liền đến hỏi đi." Lại quay đầu nói với Bạch Tuyết Liên: "Bạch tiểu thư, tôi thấy hình như xe của cô bị hỏng rồi, vừa lúc tôi có thời gian, chút nữa tôi sẽ đưa cô đến công ty. Nếu có người yêu cầu giải thích lý do đến trễ, tôi có thể giúp cô nói rõ ràng." Nói xong, Mặc Yên liền tránh qua một bên. Các phóng viên ùa lên, vây quanh xe hơi, bắt đầu chất vấn Bạch Tuyết Liên. "Bạch tiểu thư, vì sao hôm nay cô lại xuất hiện ở chỗ này, là do nhận được tin tức nên tới xem náo nhiệt, hay là tin tức này vốn dĩ là do chính cô thả ra?" "Về video và Hot Search ở trên mạng, cô có muốn giải thích gì không? Có phải cô cố ý đẩy diễn viên Lâm Mạn hay không?" "Bạch tiểu thư, cô là một diễn viên mới vừa về nước, làm sao dám đắc tội đạo diễn cùng hoa đán nổi tiếng? Là do sau lưng cô có người chống lưng sao?" Các phóng viên hỏi không khách khí. Mặc Yên nhìn mặt của Bạch Tuyết Liên dần trắng bệch. Câu hỏi vừa rồi là do nữ phóng viên mang mắt kính hỏi, cũng không biết nữ phóng viên này hận Bạch Tuyết Liên bao nhiêu mà lại cắn cô ta mãi không bỏ. Bạch Tuyết Liên nhìn thấy Mặc Yên lẫn trong đám người, cười tươi như hoa, hận không thể cào nát mặt cô. "Thật xin lỗi, tôi xin cự tuyệt trả lời. Nếu có chuyện gì, xin trực tiếp liên hệ với người đại diện của tôi, Trần tỷ." Bạch Tuyết Liên thật vất vả mới duy trì được tư thái của chính mình. Nói xong, trợ lý rốt cuộc cũng khởi động được ô tô. Không đợi phóng viên lại ép hỏi lần nữa, Bạch Tuyết Liên liền đóng cửa xe, vội vàng rời đi trong cái nhìn chăm chú của mọi người. Các phóng viên cảm thấy đã đào được tin tức lớn, cũng nắm chặt thời gian trở về làm công tác chuẩn bị. "Thịnh tổng, nếu không có việc gì thì tôi đi trước. Cảm ơn anh vì vừa rồi đã giải vây giúp tôi." Trước khi rời đi, Mặc Yên vẫn không quên chào hỏi Thịnh Tử Tấn. "Thịnh Tử Tấn." Thịnh Tử Tấn cố chấp, kiên định nhìn Mặc Yên. "Cái gì?" Mặc Yên nghi hoặc hỏi. "Gọi tên của tôi đi, chúng ta hẳn được coi là bạn bè rồi chứ?" Mặc Yên: Quả nhiên mạch não của bệnh nhân tâm thần cùng người bình thường không giống nhau. Bất quá Thịnh tổng vẫn là người không tồi. Dù sao cô tuyệt đối cũng sẽ không thừa nhận bản thân là một nhan khống. "Đương nhiên!" Mặc Yên gật gật đầu. Thịnh Tử Tấn đứng tại chỗ nhìn Mặc Yên lái xe rời đi, sau đó lại khôi phục hình tượng lạnh nhạt như bình thường, nói với Lương trợ lý giống như người tàng hình ở phía sau: "Tôi không hy vọng sẽ lại nhìn thấy Bạch Tuyết Liên trong bất cứ chương trình gì." Ánh mắt Lương trợ lý chợt lóe, trả lời: "Tôi hiểu rõ!" Quả nhiên ngày hôm sau, trên mạng, tin tức giải trí lại bay đầy trời. Ở phim trường, Mặc Yên nhàn nhã lướt di động, lông xù xù cũng mang vẻ mặt bát quái mà mò tới xem. "Tổng tài tập đoàn Thịnh Thế chính miệng thừa nhận sẽ tiếp tục đầu tư cho chương trình《 Thời gian nguy cơ 》 do đạo diễn Doãn Diệu Nhan quay chụp." "Diễn viên Bạch X X dựa vào kim chủ, khi dễ nữ hoa đán nổi tiếng Lâm X ở phim trường." "《 Thời gian nguy cơ》 công bố tin tức hủy hợp đồng với Bạch X X và Lý X." Phía dưới có cư dân mạng bình luận: 【 Xem ra video Bạch Tuyết Liên đẩy người là sự thật. Thế mà cô ta còn giả dạng giống như bị ủy khuất. Cô ta còn tưởng mọi người là đồ ngốc à! 】 【 Ghét nhất là loại phụ nữ như thế này, ghê tởm! 】 【 Chương trình《 Thời gian nguy cơ 》 này nhất định sẽ nổi, mỗi ngày đều lên hot search cơ mà. 】 【 Về sau, đạo diễn chương trình này càng thêm lợi hại, có tổng tài Thịnh Thế chống lưng! 】 【 Loại phụ nữ ghê tởm như thế này sao có thể tiếp tục làm diễn viên vậy, mau phong sát cô ta đi! 】 【 Bạch Tuyết Liên cút ra khỏi giới giải trí! 】 Ngay sau đó, phía dưới đã bị "Bạch Tuyết Liên cút ra khỏi giới giải trí" spam. Mặc Yên thấy kết quả này, vừa lòng cười. Trong nguyên tác, Doãn Diệu Nhan cũng từng bị đối xử như vậy. Hơn nữa, lúc ấy, cô so với Bạch Tuyết Liên hiện giờ còn thảm hơn nhiều. Hy vọng Bạch Tuyết Liên có thể tiếp tục kiên trì, bởi vì trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu thôi! Tại nhà Bạch Tuyết Liên Người đại diện Trần tỷ lửa giận khó nén, đặc biệt là khi xem được video, nghe Bạch Tuyết Liên nói phóng viên có vấn đề gì liền tìm đến người đại diện này, lửa giận cùng oán khí của Trần tỷ hoàn toàn bạo phát. "Cô thật là ngu ngốc! Tôi đã sớm nói rồi, không cần đi trêu chọc người khác. Đã không hãm hại được người ta mà còn tự kéo chính mình vào. Cô còn tự cho mình là thông minh. Ha, cô ngu ngốc mà còn tưởng người ta cũng ngu ngốc giống như cô à!" Trần tỷ nôn nóng đi tới đi lui, vừa đi vừa răn dạy Bạch Tuyết Liên. "Chị nói đủ chưa. Tôi làm chuyện gì cũng phải cần báo cáo với chị à? Chị nghĩ chị là cái thứ gì, còn không mau áp tin tức xuống đi, phế vật!" Bạch Tuyết Liên nhìn thấy tin tức trên mạng. Vốn đang trong cơn giận dữ, hiện tại người đại diện thấp hèn như Trần tỷ cũng dám răn dạy cô ta, càng khiến cho cô ta khó có thể chịu đựng, vừa lúc đem một bụng tức giận phát ở trên người Trần tỷ. Nhưng Trần tỷ làm gì dễ chọc như vậy. Ngày thường ở trong công ty, ỷ vào chức vụ của mình nên không có ai dám đụng vào, bằng không vì sao Lâm Dật Hiên lại để cho chị ta dẫn theo Bạch Tuyết Liên. Trần tỷ nghe Bạch Tuyết Liên cũng dám mắng mình, tức khắc lửa giận liền xông thằng lên não, nhanh chóng đi qua kéo đầu tóc Bạch Tuyết Liên từ trên sô pha kéo xuống. Bạch Tuyết Liên chỉ kịp hét lên một tiếng "..." "Woah!" Lông xù xù lại tiếp tục chiếu hiện trường phát sóng trực tiếp cho Mặc Yên. "Cái đồ tiện nhân, chị mà cũng dám đánh tôi!" Lúc này, Bạch Tuyết Liên đã không còn bất cứ hình tượng gì, giống như một người đàn bà đanh đá đánh nhau cùng với Trần tỷ. Nhưng cô ta sao có thể là đối thủ của Trần tỷ cao lớn. Vì thế, một bên cô ta đối phó Trần tỷ một bên hướng về phía tiểu trợ lý đang há hốc mồm mà rống giận, "Cô còn đứng ngốc ở đó làm gì, còn không mau cút tới đây giúp tôi!" Vì thế, hiện trường liền biến thành ba người hỗn chiến, cuối cùng kết quả thế nhưng lại là Trần tỷ thắng. Mặc Yên kinh ngạc cảm thán: "Sức chiến đấu của Trần tỷ này cũng thật kinh khủng!" Đương nhiên, cô cũng nhìn thấy tiểu trợ lý đánh như không đánh. Cuối cùng, Trần tỷ từ chức rời đi, Bạch Tuyết Liên chật vật ngồi dưới đất, đầu tóc tán loạn, trên mặt có dấu vết bị móng tay cào chảy máu, sắc mặt trắng bệch như quỷ, trong miệng oán hận nói: "Trần Mĩ Linh, cái đồ tiện nhân kia, tôi sẽ không bỏ qua cho chị đâu!" Thấy tiểu trợ lý đứng ở một bên, quần áo nhàu nát, Bạch Tuyết Liên càng giận sôi máu, phất tay cho tiểu trợ lý một cái tát, "Cô là người chết à! Còn không biết chắn cho tôi!" Tiểu trợ lý ăn một bàn tay cũng không hé răng, khóe miệng bị đánh đến mức chảy máu. Bạch Tuyết Liên nhìn thấy bộ dáng này của tiểu trợ lý liền cảm thấy có chút hả giận, lại dùng thanh âm hung ác nham hiểm nói: "Về sau, mấy chuyện tôi bảo cô làm, cô phải làm cho thật tốt, nếu không tôi liền bán cô ra nước ngoài. Cũng đừng nghĩ đến việc rời khỏi tôi, đừng quên nhược điểm của cô vẫn còn nằm trong tay tôi!" Nói xong, liền âm trầm nở nụ cười. Tiểu trợ lý gật gật đầu, bàn tay nắm chặt lại thành nắm đấm, phảng phất dùng hết sức lực toàn thân. Mặc Yên cũng bị hành động cùng ngôn ngữ của Bạch Tuyết Liên làm cho kinh ngạc, hỏi lông xù xù: "Bạch liên hoa ở nước ngoài đã trải qua những gì, ta thấy trạng thái của cô ta không giống người bình thường lắm!" Lông xù xù cũng không rõ lắm, chỉ nói: "Bởi vì cốt truyện triển khai là sau khi cô ta về nước, cho nên những gì lúc trước cô ta trải qua cũng không có nhắc tới. Bất quá, chuyện sau này cô ta tiêm ma túy vào người Doãn Diệu Nhan có chút kỳ quặc, ngươi phải chú ý một chút." Mặc Yên giống như đang suy tư, gật gật đầu.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau