Những lời này, không phải thương lượng, mà là mệnh lệnh. Nghe vậy, Phượng Triêu Ca lập tức nhíu lại lông mày. Muốn hắn mang Hoa Hương Trù cùng hồi cung, để làm cái gì? Thâm cung cấm viện, há lại tùy tiện mang người vào? Cho dù là đích muội của quý phi phủ thái sư, yêu cầu này cũng coi như là cố tình gây sự. Hoa Thế An lão hồ ly này đưa ra yêu cầu này, là có âm mưu quỷ kế gì? Là để cho Hoa Hương Trù... Hành thích quân vương? Ý nghĩ này vừa ra, Phượng Triêu Ca lập tức bác bỏ đi —— Không có khả năng. Hoa Hương Trù ngu xuẩn như vậy. Một thẳng nam hoàng đế bệ hạ, tư tưởng rất là dân chủ, tự giác, ngay thẳng, một chút cũng không đem Hoa Hương Trù để vào trong lòng. Bất quá, nếu để cho Thất tiểu thư biết, nam nhân mà nàng tâm tâm niệm niệm muốn gả lại đánh giá nàng như vậy —— # Đệ nhất mỹ nhân Thiên Thánh khóc chóng mặt trong nhà vệ sinh # Thấy Phượng Triêu Ca nhíu mày không nói, không trả lời, Hoa thái sư cảm giác phụ thân uy nghiêm như hắn bị khiêu khích. Hắn lập tức giận tái mặt, không giận mà uy mà nói: “Như thế nào, ngươi chỉ mới làm quý phi, liền không nghe lời vi phụ rồi hả?” “...” Dám dùng loại giọng điệu này cùng trẫm nói chuyện, cẩn thận trẫm trở mặt với ngươi, trẫm cãi tay đôi với ngươi! Hoàng đế bệ hạ: Lật bàn!! Bất quá, hiện tại cũng không phải thời cơ tốt cùng lão khọm hồ ly này trở mặt. Cưỡng ép nhịn Hồng Hoang chi lực xuống, Phượng Triêu Ca mặt mày lạnh lùng nói ra: “Thâm cung cấm viện quy củ sâm nghiêm, không phải muốn mang ai trở về là được. Nàng Hoa Hương Trù muốn dùng cái danh nghĩa gì, để danh chính ngôn thuận ở lại trong cung?” Nghe vậy, Hoa thái sư lại không quan tâm giọng nói lạnh lùng của Phượng Triêu Ca chút nào, chỉ coi nàng là đang ghen tuông. Hắn cười đắc ý, kéo dài thanh âm nói: “Tự nhiên là... nữ nhân của hoàng thượng!” Mấy chữ cuối cùng, mang theo hương vị tình thế bắt buộc, kinh tâm dứt khoát. “...” Phượng Triêu Ca bỗng nhiên trừng to mắt. Vẻ mặt mộng bức. Chờ chút! Trẫm là ai? Trẫm ở nơi nào? Lỗ tai trẫm vừa mới nghe nhầm sao? Nhất định là nghe nhầ.! Bằng không thì —— Hoa Hương Trù từ lúc nào đã thành nữ nhân của trẫm, trẫm sao lại không biết?! Hoa thái sư không đếm xỉa tới Phượng Triêu Ca khiếp sợ, tiếp tục xuống nói, trong giọng nói không ngăn được đắc ý: “Vân La, muội muội của ngươi Hương Trù, dung mạo còn mỹ mạo hơn ngươi, tài năng còn kinh diễm hơn ngươi, tính tình ôn nhu động lòng người... Tóm lại, nàng càng biết cách thu phục tình cảm nam nhân hơn ngươi.” “Đừng nhìn ngươi bây giờ rất được thánh ân long quyến, trong thời gian ngắn được phong làm Hoàng quý phi sủng quan lục cung. Nhưng mà ngươi cũng sẽ bị Hoàng Thượng chán ghét chán ngán, ngươi đừng không tin, vi phụ là nam nhân, ở phương diện này so với ngươi hiểu rõ hơn....” “...” Phượng Triêu Ca: A Ha ha. Không có gì, trẫm cũng là nam nhân. Hoa thái sư giọng điệu kinh nghiệm phong phú nói: “Khi thời điểm ngươi bị quỳ thủy thân thể bất tiện, hoặc là mang thai rồng, Hương Trù có thể thay thế ngươi thừa ân. Hương Trù tóm lại là muội muội của ngươi, nàng được sủng ái đối với ngươi cũng có lợi...” Nghe được mấy chữ ‘Quỳ thủy’ cùng ‘Mang thai rồng tự’, Phượng Triêu Ca cả người nhất thời hơi cứng ngắc. Vế trước, lại để cho hắn nhớ tới mấy ngày trước sống không bằng chết. Vế sau... Trẫm là một đại nam nhân, ngươi lại nói "mang thai" cùng trẫm là có ý gì! Cuối cùng, Hoa thái sư nói: "Hương Trù tiến cung, không phải tranh sủng với ngươi, ngược lại là thay ngươi vững chắc sủng ái. Ngươi cẩn thận nghĩ kĩ lời nói của vi phụ, thời điểm hồi cung mang theo nàng. Tin tưởng hai tỷ muội cùng phục vụ chung chồng, tương lai tất nhiên sẽ tạo thành một đoạn nga hoàng nữ anh giai thoại."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]