Chiếc đũa của mẹ Đường thiếu chút nữa rớt xuống: "Chiêu Chiêu..." 
Bà vừa mừng vừa sợ, lại nhìn con trai đứng bên người Cố Thịnh Nhân, lúc này cả tâm thần của anh đều đang đặt lên người Ninh Chiêu. 
Tốt quá. Bà đưa tay lau đi nước ở khóe mắt, cũng coi như con trai mình có hi vọng rồi. 
Bên này người nhà họ Đường hoà thuận vui vẻ, cuộc sống của Dương Tuệ Dĩnh thì luôn không tốt lắm. 
Sang năm cô ta đã phải tốt nghiệp rồi, mắt thấy đồng học bên cạnh đều từng bước từng bước được giáo sư dẫn ra ngoài tham gia một vài buổi trình diễn, không ít người kém hơn mình đã bắt đầu kí hợp đồng với mấy ban nhạc, nhưng bản thân thì vẫn chưa nhận được tin gì. 
Không thể dựa vào các giáo sư, cô ta bắt đầu thử tự đề cử mình. 
Nhưng cô ta chướng mắt mấy ban nhạc nhỏ, cấp bậc cao, người ta cũng chướng mắt cô ta. Dương Tuệ Dĩnh thật sự muốn sầu trắng tóc. 
Hơn nữa, sang năm tốt nghiệp, mỗi người đều phải giao ra một tác phẩm của mình. Viện trưởng sẽ chọn ra những tác phẩm xuất sắc để trình diễn trên sân khấu tốt nghiệp. 
Học viện âm nhạc của Dương Tuệ Dĩnh là học viện âm nhạc tốt nhất nước Z, lễ tốt nghiệp của học viên sẽ mời không ít ca sĩ nhạc sĩ và ban nhạc nổi tiếng tham gia. Thông thường những học viên có thể bước lên sân khấu của lễ tốt nghiệp, đều sẽ có một tiền đồ huy hoàng. 
Nhưng mình... Dương Tuệ Dĩnh nhìn tờ giấy trắng trước mắt, bực bội vo thành một cục ném 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chu-gia-lam-nu-xung-mau-lui-tan/4610639/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.