Ánh mắt Nguyên Húc như có chất độc: “Giữ người phụ nữ kia cho tôi, nhất định tôi phải khiến cho cô ta hối hận vì đã gây ra chuyện này!”
Cố Thịnh Nhân cảm thấy hai ngày gần đây Nguyên Húc có vẻ bận rộn.
Trước kia ngày ngày đều ngồi ở trong phòng bệnh, gần đây lại luôn ăn cơm trưa xong thì bỗng không thấy bóng đâu, mãi đến bữa tối thì mới trở về.
Hỏi tới, cũng chỉ nói là gần đây việc trong công ty khá bận.
“Tích Tích.” Vẻ mặt Nguyên Húc có chút chần chừ.
“Sao vậy?” Cố Thịnh Nhân ăn trái cây Nguyên Húc gọt xong, nghe vậy ngẩng đầu cười hỏi.
Nguyên Húc nhìn nét mặt Cố Thịnh Nhân tươi cười không chút tạp chất, nhắm mắt lại, quyết tâm nói ra: “Bác sĩ nói, tay phải của em, sợ là không có cách nào cầm bút vẽ được.”
Nguyên Húc thấy Tích Tích của anh nghe được câu này nét mặt trở nên tái nhợt, qua lúc sau, cô mới nhìn anh cười nói: “Dưới tình hình này, dù không thể tiếp tục vẽ, em đã cảm thấy ông trời đối xử với mình rất tốt.”
Mặc dù cô nói thế, Nguyên Húc lại thấy rõ ràng tay trái cầm trái cây vì dùng sức mà trắng bệch ra.
Nguyên Húc cảm thấy hốc mắt chua xót, Tích Tích thích vẽ tranh nhiều thế nào anh biết rõ, nói như vậy, chỉ là tự an ủi mình thôi.
Nguyên Húc kìn nén mỗi đau trong lòng lại, lúc xử lí người nào đó thủ đoạn càng tàn nhẫn hơn.
“A!” Trình Nhất Như hét lên thảm thiết, xương ngón tay phải của cô ta bị nghiền nát từng ngón.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chu-gia-lam-nu-xung-mau-lui-tan/4610474/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.