Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by DMP.
====
"Chị không sợ tôi nói cho người khác sao?" Độ Bách đổi chủ đề.
"Nói cái gì cho người khác? Chị đây nằm vùng à?" Hoa Vụ cười hỏi: "Lời nhóc nói, ai tin đây?"
Độ Bách: "......"
Độ Bách nắm túi nilon, đại khái hiểu được chênh lệch giữa mình và cô.
Cô là tâm phúc bên cạnh anh Quan kia, tâm trạng cô không tốt nên giết một tên đàn em, anh Quan còn phải vỗ tay nói giết rất hay.
Độ Bách có lẽ là đang tự hỏi, Hoa Vụ rốt cuộc là người tốt, hay người xấu.
Mãi cho đến khi sắp đến Bình Cốc thôn, Độ Bách mới hỏi: "Chị...... Muốn tôi làm cái gì?"
"Cậu muốn cứu vớt thế giới này không?"
"???"
Đèn pha chiếu sáng con đường phía trước, trạm gác cổng thôn ở cách đó không xa, Hoa Vụ giảm tốc độ xe, nghiêng đầu nhìn cậu, "Chúng ta có lẽ có thể trở thành anh hùng."
"???"
Độ Bách mười ba tuổi cũng biết mình đã đủ lớn, sẽ không có phát ngôn trẻ trâu nào.
Sao cô lại thế này?
Hơn nữa thân là nằm vùng, loại chuyện này không nên bảo mật sao?
Vì sao lại cho cậu ta biết?
Độ Bách hoài nghi cô cố ý diễn kịch, muốn lừa mình làm chuyện gì xấu......
Xe tới gần trạm gác cổng thôn, Độ Bách rất hiểu chuyện ngậm miệng, không nói chuyện nữa.
Xe Hoa Vụ bị ngăn lại, nhân viên vũ trang làm nhiệm vụ tiến lên kiểm tra.
Cô lái chiếc xe này ra ngoài, bọn họ cũng đều biết, theo lý thuyết là không nên kiểm tra cô.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472332/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.