Thiếu niên đứng giữa sương mù, lụa đỏ rẻ tiền rũ xuống xung quanh, dưới ánh đỏ của đèn, quỷ dị khó tả.
Mà Nguỵ Khải Phi bị treo ở giữa không trung, đong đưa qua lại.
Hắn hoảng sợ nhìn thiếu niên trước mặt, tựa như mất đi khả năng kêu lớn, chỉ có thể đong đưa qua lại theo dây thừng, giống như cá chết mặc người xâu xé.
Hoa Vụ thấy Phó Việt, thở phào nhẹ nhõm, đi vào bên trong: "Anh đang làm gì?"
Phó Việt nghe thấy giọng nói của Hoa Vụ, hắn quay người sang, để lộ Nguỵ Khải Phi bị hắn che mất.
Hắn giơ tay đè lại Nguỵ Khải Phi đang đong đưa, vòng đến bên cạnh, thẳng thắn mà nhìn về phía Hoa Vụ, "Bạn học Nguỵ vô tình trúng cơ quan."
Cái gì mà vô tình trúng cơ quan......
Rõ ràng là hắn cố ý!!
Nguỵ Khải Phi rất muốn rống giận, nhưng mà hắn có thể cảm giác được đôi tay người kia đang ấn trên người mình, lạnh lẽo...... Giống như rắn độc, sắp bóp chặt cổ hắn.
"Giang..... Giang Trà...... Cứu...... Cứu tôi." Giọng nói run rẩy của Nguỵ Khải Phi cầu cứu Hoa Vụ.
Phó Việt chính là một quái vật!!
Nguỵ Khải Phi trong một vài khoảnh khắc, cảm giác hắn muốn giết chính mình.
Phó Việt cong khoé môi một chút, không chút để ý hỏi Hoa Vụ: "Cô muốn cứu hắn sao?"
Hoa Vụ đã chạy tới trước mặt bọn họ, đối mặt với ánh mắt Nguỵ Khải Phi, cô hơi cong lưng, dịu dàng trấn an hắn: "Đừng sợ."
Thiếu nữ chìm trong ánh đèn đỏ, cười một cách quái dị không nói nên lời.
Đáy lòng Nguỵ Khải Phi hơi run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472301/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.