Phó Việt ngồi bật dậy, hắn ở trong bóng đêm, chuẩn xác bắt lấy cổ tay Hoa Vụ, muốn mạnh mẽ đoạt đồ về.
Hoa Vụ sao có thể để cho hắn đoạt, lùi lại về sau.
Phó Việt giữ chặt quần áo cô, túm cô về phía mình.
Hoa Vụ nghe thấy tiến xoẹt, sợ Phó Việt thật sự kéo rách quần áo, chỉ có thể theo về chỗ hắn bên kia.
Cô bị ngã vào trong chăn, ngón tay hơi lạnh của Phó Việt bóp cổ cô, không dùng sức, nhưng giọng điệu nguy hiểm: "Giang Trà, tôi đã từng cảnh cáo cô chưa, bớt quản chuyện của tôi lại."
"Anh cho rằng em muốn quản à......"
"Vậy thì đừng quản."
"......" Hoa Vụ nhịn nhẫn: "Anh muốn bóp chết em?"
Phó Việt ở trong ánh sáng yếu ớt, nhìn chằm chằm cô trong chốc lát.
Ngón tay bóp chặt, dường như thật sự muốn bóp chết cô.
Nhưng rất nhanh lại buông ra.
Trên mặt thiếu nữ ngậm ý cười cổ quái, giống như khiêu khích mở miệng: "Phó Việt, chỉ cần anh không giết chết em, em chắc chắn sẽ quản. Thân là người nhà duy nhất của anh, em có quyền quản anh."
"......"
Có bệnh!
Hoa Vụ chống thân thể ngồi dậy, sờ dưới cổ: "Hôm nay anh phá lệ nóng nảy, ở ngoài bị người ta bắt nạt?"
Trước đó cô trực tiếp cầm dao bắt hắn đi học, cũng không thấy hắn nóng nảy như vậy, càng đừng nói là đánh trả......
Phó Việt ngồi ở bên cạnh không hé răng.
Hoa Vụ lại lần nữa cướp đồ trong tay hắn đi, hắn cũng không phản ứng, phảng phất như tán thành hành vi của Hoa Vụ.
Hoa Vụ chuẩn bị đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472298/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.