Hoa Vụ đang ốm còn bị ép tăng ca ngồi trong phòng, đối diện là Thường Hoa và một đồng nghiệp khác.
"Lúc em trở về, bọn họ đã ở trong phòng, em đi vào bọn họ liền bắt em, uy hiếp anh trai em...... Sau đó anh trai đánh nhau với bọn họ."
"Anh trai bị thương, em sợ lắm...... Những việc khác...... Em không biết, lúc ấy thật sự rất hỗn loạn, em không nhớ rõ."
Hoa Vụ cố gắng giữ giọng nói của mình thật nhỏ.
Sau đó gục đầu xuống, cơ bản là không ai có thể phán đoán ra vẻ mặt của cô lúc này là gì.
Thường Hoa hỏi: "Em có đánh bọn họ không?"
"Em đánh bọn họ?" Hoa Vụ lắc đầu: "Thân thể nhỏ bé này của em, làm sao có thể đánh thắng được bọn họ......"
Hoa Vụ một mực chắc chắn mình không hề động thủ.
Cô đang ốm, tay chân mềm yếu, bộ dáng nhỏ nhỏ gầy gầy, chọn đại một người trong đám người kia cũng có thể xách cô lên.
Nói là cô đánh ngã bọn họ, không tận mắt ở hiện trường chứng kiến, đều sẽ cảm thấy đó là chuyện bất khả thi.
Hơn nữa có chứng cứ khác chứng minh, là đám người kia xông vào trong nhà trước.
Cho nên rất nhanh Hoa Vụ đã được thả ra.
"Chờ người của Tổ Dân Phố tới thì các em có thể đi về trước." Thường Hoa nói với Phó Việt: "Về sau cậu cũng đừng có quậy phá nữa, cậu xem doạ em gái cậu rồi kìa."
Thường Hoa biết Phó Việt, anh ta hơi hận rèn sắt không thành thép mà lắc đầu.
Phó Việt: "......"
Nếu là trước hôm nay, hắn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472286/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.