Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Thiếu niên lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Hắn một hồi lâu mới tìm về giọng nói của mình, cánh môi khẽ nhếch: "Sư phụ......"
"Ta đuổi ngươi đi, là bởi vì ngươi nói không thích ta." Trên mặt Ninh Sương vẫn không có quá nhiều cảm xúc như cũ, lại đang chậm rãi giải thích: "Bởi vì ta phát hiện ta thích ngươi."
Đáy mắt Tạ Lan dâng lên một chút mờ mịt cùng không thể tin nổi.
Sư phụ nói...... thích hắn?
Bất ngờ lớn như vậy, mãnh liệt như thủy triều tràn về trái tim hắn, lấp đầy cả trái tim.
"Nếu ngươi không thích ta, vậy ngươi ở lại trong cốc sẽ ảnh hưởng đến ta, ta đành phải tìm cái cớ đuổi ngươi đi."
Tạ Lan đột nhiên luống cuống tay chân ôm lấy Ninh Sương.
Ninh Sương chưa từng ở trước mặt hắn toát ra khuynh hướng thích mình.
Nàng đối với mình và đối với những đệ tử khác trong cốc không có gì khác biệt.
Cho dù có chút đặc biệt, cũng là vì hắn gọi nàng một tiếng sư phụ, cốc chủ nhờ nàng chiếu cố mình.
"Cẩn thận thương tích." Ninh Sương vừa đỡ hắn, vừa sờ đầu hắn.
Tạ Lan vùi đầu vào trong tóc Ninh Sương, ngửi hơi thở trên người nàng, buồn bực hỏi: "Sư phụ thích ta từ khi nào?"
"Không biết......" Ninh Sương nói: "Đoạn thời gian kia ngươi đột nhiên không để ý tới ta, ta cảm thấy mình rất buồn."
Chờ nàng suy nghĩ cẩn thận, liền đi hỏi Tạ Lan.
Nhưng mà Tạ Lan lại nói là không thích nàng.
Trong hiểu biết của nàng, Tạ Lan là một ngươi dám làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472245/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.