Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Thành Định Vinh.
Phùng Trung đen mặt vào thành, đến tiêu cục Trấn Viễn, nhìn tới lụa trắng đã treo, mặt càng đen hơn.
"Tổng tiêu đầu......"
Quản sự nhận được tin tức, vội vã ra nghênh đón.
Phùng Trung một chân đạp vào người quản sự, tức giận quát một tiếng: "Ai làm?"
Hắn chỉ có một đệ đệ như vậy, thành Định Vinh ai mà không biết động vào Phùng Hiếu chính là gây sự với hắn?
Kẻ nào dám ở thành Định Vinh giết đệ đệ của hắn!!
Quản sự bị đạp ngã trên mặt đất, ôm bụng đau đớn, gian nan trả lời: "Tổng tiêu đầu, thuộc hạ...... thuộc hạ vô năng."
Bọn họ phong thành cũng chưa điều tra được cái gì.
Cuối cùng muốn đi bắt người nhà của cô nương kia làm người chịu tội thay, kết quả lúc đến, phát hiện người đi nhà trống.
"Phế vật!"
Sau khi Phùng Trung trở về, không khí toàn bộ tiêu cục Trấn Viễn đều quanh quẩn áp suất thấp.
Bá tánh trong thành tựa hồ đều nhận thấy được nguy hiểm, tiêu cục Trấn Viễn bốn phía không có một bóng người.
Phùng Trung đến trước linh đường, hắn chưa trở về, người còn lại cũng không dám hạ táng, bởi vậy quan tài của Phùng Hiếu vẫn luôn đặt tại linh đường.
Hiện tại thời tiết còn chưa tính là nóng, nhưng mà nhiều ngày như vậy, vẫn có chút mùi lạ.
Phùng Trung đứng ở linh đường, thề với linh bài được đặt ở chính giữa: "Đệ đệ, đệ yên tâm, đại ca nhất định sẽ tìm được hung thủ, báo thù cho đệ."
Phùng Trung để cho Phùng Hiếu hạ táng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472218/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.