Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Niniii.
====
Có lẽ là mẹ Diệp cảm thấy đã báo cảnh sát thì chắc chắn có thể lấy lại tiền của mình, lâu lâu lại đi hỏi thăm tình hình.
Nhưng mà chuyện này đâu có dễ phá như vậy.
Cho dù là thật sự bắt được nghi phạm, số tiền này cũng không nhất định có thể lấy về.
"Bà Chu, bà Chu!!" Mẹ Diệp thấy dì Chu: "Có tin tức gì không?"
Dì Chu: "Không có đâu! Đáng lẽ hồi đó tôi không nên nghe......"
Mẹ Diệp: "......"
Lúc ấy quả thật là mẹ Diệp lôi kéo dì Chu, tuy nhiên bà ấy cũng không mua nhiều lắm, thiệt hại nào có nhiều như mình.
"Cũng không phải là tôi trách bà......" Dì Chu nói: "Con gái tôi nghe được việc này, cả ngày gọi điện thoại nhắc tôi, trong lòng tôi cũng thấy phiền."
Mẹ Diệp kéo khóe miệng xuống, rõ ràng là không muốn nói thêm gì với dì Chu, tìm cớ rời đi.
Bà ta mới vừa ra khỏi tiểu khu, đã bị người ta chặn lại.
"Bà là Lý Phân?"
Mẹ Diệp nhìn mấy người vạm vỡ trước mặt, vẻ mặt hơi thay đổi: "Các người là ai?"
"Tiền bà nợ khi nào trả?"
Mẹ Diệp: "Tôi nợ tiền? Tôi nợ tiền các anh bao giờ! Tôi cũng không quen các anh!"
Mấy tên to con lấy ra một phần hợp đồng: "Đây có phải là bà ký hay không?"
Tên phía trên hợp đồng mẹ Diệp rất quen thuộc, đó thật sự là bà ta ký.
"Được đấy! Là chúng mày, chúng mày và mấy tên lừa đảo đó là cùng một bọn, tao đã báo cảnh sát rồi, chúng mày còn dám tới đòi tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472194/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.