Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Thịnh ý rời khỏi nhà ma, trở về chung cư.
Vừa đến cửa đã phát hiện đã có người đứng ở ngoài.
"Tiểu Ý."
"Mẹ."
Người phụ nữ vốn dĩ đang vui vẻ, theo tiếng mẹ này, chậm rãi phai nhạt, cuối cùng quy về lạnh lùng.
Người phụ nữ nghiêm mặt, lạnh lùng hỏi: "Mẹ sắp xếp cho con xem mắt, tại sao con không đi?"
Thịnh Ý mở cửa vào nhà, "Con không có ý định kết hôn."
"Vì sao con không chịu thông cảm cho nỗi khổ tâm của mẹ một chút chứ, mẹ chỉ là muốn sau này con có người chăm sóc, chẳng lẽ con muốn bị bệnh cũng không có người chăm sóc?"
Ngụy Lệ Dung đuổi theo Thịnh Ý vào cửa, thanh âm dần dần trở nên bén nhọn.
"Tao cực cực khổ khổ nuôi mày lớn, vì sao mày lại đối với tao như vậy?"
"Tao đã làm gì sai?"
"Tại sao tao lại phải trải qua những điều này!"
"Thịnh gia các người đều là bạch nhãn lang!"
Ngụy Lệ Dung nói vài câu đã bắt đầu kích động, lớp trang điểm xinh đẹp cũng không cách nào che dấu sự dữ tợn trên mặt bà ta.
Thịnh Ý mặc kệ cho Ngụy Lệ Dung náo loạn.
Chờ bà ta nháo xong, cầm lấy đồ của bà, "Thời gian không còn sớm nữa, trở về đi."
Ngụy Lệ Dung đoạt lấy túi xách và áo khoác, "Nếu em trai mày vẫn còn sống, nó nhất định sẽ rất nghe lời, sẽ không giống mày...... máu lạnh y hệt bố của mày!! Sao lúc trước chết lại không phải là mày!"
Rầm ——
Cửa căn hộ đạp đổ.
Thanh âm thật lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472174/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.