Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Niniii.
====
Cố Kinh đến sớm mười phút, chờ Hoa Vụ ở chỗ hẹn.
Hoa Vụ đến đúng giờ, nhìn qua vô cùng phấn chấn, cả người đều lộ ra vẻ ung dung.
Hoa Vụ đã đặt bàn trước, dẫn hắn vào, ngồi xuống, gọi đồ ăn.
Chờ phục vụ rời đi, Hoa Vụ mới nhìn về phía người đối diện: "Không vui?"
Cố Kinh cố nặn ra một nụ cười: "Không có."
"Ba mẹ cậu muốn cậu đi nước ngoài?"
"...... Tôi sẽ không đi." Cố Kinh nhìn cô, ngữ khí kiên định.
"Thật ra đi nước ngoài cũng là một lựa chọn không tồi, đi nhìn thế giới bên ngoài, có lẽ cậu sẽ phát hiện, bên ngoài có càng nhiều cám dỗ hơn."
Sắc mặt Cố Kinh đều biến đổi, cơn sóng ngầm bị hắn đè ở nơi sâu nhất dần dần tràn lên đáy mắt, "Lâm Du!"
Hoa Vụ giơ tay, ý bảo hắn đừng kích động, "Tôi đã điền xong nguyện vọng của mình rồi."
"......" Lông mi của Cố Kinh rũ xuống, che lại tăm tối trong mắt, hơi gian nan mà mở miệng: "Cậu điền trường nào."
"Đại học Ngân Giang."
Đột nhiên Cố Kinh ngẩng đầu.
"Cậu muốn ở lại Ngân Giang?"
"Đương nhiên." Đối tượng ăn bám ở Ngân Giang, công việc cũng đã kết thúc, vì sao cô còn phải lang bạt bên ngoài?
Đương nhiên là tiếp tục ăn bám rồi.
Đại học Ngân Giang tuy không bằng Thanh Bắc nào đó*, nhưng cũng là danh giáo trăm năm.
*Thanh Bắc nào đó: ý chỉ Thanh Hoa — Bắc Đại
Nữ chính chỉ cần đề tên bảng vàng, những chuyện sau khi đề tên bảng vàng, cô ấy đã không thể quản được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472112/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.