Chương trước
Chương sau
Các nhân viên phá án niêm phong vũ khí vào một chiếc túi, "Nghi phạm là do cô nổ súng bắn chết?"
Họ cũng khá ngạc nhiên, khi nghe những gì mấy người đó nói, tất cả đều sửng sốt.
Trên đường dẫn bọn họ đến cứu viện, cô gái nhỏ này vô cùng bình tĩnh, đâu có chỗ nào giống như đã giết người.
Hoa Vụ không để ý đến bọn họ, tư tưởng rất phản nghịch, cô là một nhân vật phản diện, cạo chết người thì thế nào.
Nhưng mất đi hào quang vai phản diện - Hoa Vụ, cân nhắc lại, cảnh giác hỏi: "Tôi nên tính là tự vệ chứ?"
Nhân viên phá án nhìn lẫn nhau, tạm thời không có cách nào cho cô một đáp án chính xác, "Xin nữ sĩ hãy nói rõ chi tiết tình huống lúc đó."
Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Hoa Vụ vẫn rất phối hợp, đem tình huống lúc đó nói lại một lần.
Cuối cùng nhân viên phá án lại hỏi thăm về người đàn ông không rõ lai lịch kia xem cô đã từng gặp chưa.
Hoa Vụ bưng lấy cốc nước ấm lắc đầu: "Chưa từng thấy."
Coi như bọn họ có điều tra ra viên đạn kia là của khẩu súng đó thì sao?
Cô chỉ cần một mực khẳng định không biết, ai có thể nói là cô làm? Bản thân người đàn ông đội mũ ư? Lúc ấy tối như vậy, hắn có thể nhìn thấy quỷ.
Dù sao tên côn đồ đã chết, vũ khí đó là của hắn, nói không chừng là hắn bắn thì sao?
Chỉ còn duy nhất một người chứng kiến...
Hoa Vụ có chút hối hận.
Nhưng mà nhìn tình huống, bọn họ cũng không bắt được người kia.
....
....
Hoa Vụ được người ta đưa tới bệnh viện địa phương.
Người của đoàn phim bên kia cũng đuổi tới bệnh viện dành cho họ những lời chào cùng sự quan tâm nhiệt tình.
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện này, trong lòng từng người vẫn còn sợ hãi.
Nhưng vẫn có một người chết....
Phó dạo diễn đã đi trao đổi với cảnh sát bản địa về vấn đề này, những người khác cũng không rõ lắm tình huống cụ thể.
Một tên côn đồ khác đã sớm bị tóm gọn.
Nhưng theo bản thân tên côn đồ khai báo, trong khoảng thời gian này họ vẫn luôn bị truy nã, cuộc sống trôi qua rất không ổn.
Ngày đó trông thấy chiếc xe ở ven đường, trước sau đều không có xe khác, lại không có giám sát, bọn chúng đều muốn phát tiết một chút.
Mạng người trong tay hai tên côn đồ này còn có thể góp được mấy bàn mạt chược.
Bọn chúng chính là những kẻ vô cùng độc ác, giết người không chớp mắt, vốn không hề để ý chuyện giết thêm một người hay vài người nữa.
Hoa Vụ mặc dù dựa vào kịch bản trong tay, biết được đứng sau chuyện này còn có bóng dáng của bạch nguyệt quang, nhưng cô không có chứng cứ.
Bạch nguyệt quang cũng không có khả năng tự mình tiếp xúc với mấy người như vậy cho nên cô có nói ra cũng không có tác dụng gì.
Cuối cùng xác định Hoa Vụ lúc ấy là xuất phát từ tự vệ, cho nên hành động của cô không có vấn đề gì.
Về phần người đàn ông đội mũ kia, bọ họ cũng đã điều tra ra thân phận, cũng là kẻ từng giết người, sống ngoài vòng pháp luật.
Còn những vấn đề khác thì không có ai hỏi cô nữa.
Bắt được người đàn ông đội mũ là một chuyện tốt đối với cảnh sát địa phương.
Trong thời gian Hoa Vụ ở bệnh viện thì không có ai đến giết cô.
Không biết là do cô tiện tay đem nguy hiểm kia giải quyết, không kịp tìm sát thủ mới bổ sung hay là còn nguyên nhân khác.
Một tuần sau Hoa Vụ về nước.
Cô đi theo đoàn làm phim từ cửa đi ra đã nhìn thấy fans ra đón máy bay, người đông nghìn nghịt, rất náo nhiệt — Đáng tiếc không phải fans của cô.
Tống Di chỉ là một tiểu minh tinh tuyến mười tám, không có dạng đội hình như vậy.
Fans tiếp đón máy bay chính là của một nữ nghệ sĩ cùng đoàn, mức độ nổi tiếng cũng không tệ lắm, có hi vọng tranh danh hiệu tiểu hoa đán.
Hoa Vụ cùng người của đoàn phim tránh những fans đó, đi ra ngoài. Nhưng mà họ vừa mới đi ra, không biết từ đâu lao tới một đám phóng viên, que dài gậy ngắn trực tiếp đưa lại đây.
"Xin hỏi chuyện mọi người ở nước ngoài gặp phải bọn bắt cóc là thật sao?"
"Xin hỏi có thể nói tình hình cụ thể lúc đó không?"
"Xin hỏi kẻ bắt cóc vì sao cố tình theo dõi các người? Là ân oán cá nhân sao?"
Chừng đó phóng viên như mãnh thú ngửi thấy mùi máu tươi, mở miệng một tiếng 'xin hỏi' phảng phất như rất có lễ phép.
Người đoàn phim hiển nhiên cũng ngây ngốc.
Bọn họ không nghĩ tới chuyện này thế mà lại truyền về trong nước.
Nhưng ngẫm lại, đoàn phim nhiều người như vậy đều biết chuyện này, cho dù đạo diễn đã cố ý thông báo cũng vẫn sẽ có người vì tiền mà bán tin tức.
Bên trong đoàn phim của bọn họ dù không có nghệ sĩ nào đặc biệt nổi tiếng, nhưng nam nữ chính đều là người có chút nhiệt độ và đang trên đà phát triển.
Đoàn phim sau khi ngây ngốc một chút rất nhanh liền phản ứng lại, chỉ huy nhân viên công tác đem mấy người Hoa Vụ ở phía sau.
"Không được chụp!"
"Để cho bọn họ đi trước."
"Các người không được chụp, tránh ra!"
Nhưng những người này nào có tránh ra dễ dàng như vậy.
Trong lúc xô đẩy, có phóng viên chen được tới gần chỗ Hoa Vụ, trực tiếp rước một loạt vấn đề tới.
"Theo nguồn tin thì Tống Di tiểu thư đã bắn chết kẻ bắt cóc, xin hỏi cô có cảm nghĩ như thế nào?"
"Tống Di tiểu thư, cô có thể nói tình huống cụ thể lúc đó không?"
"Tống Di tiểu thư..."
Những người đó đột nhiên đem sự tình chỉ về phía Hoa Vụ.
Đoàn phim mấy ngày nay đối với Hoa Vụ chính là mười phần 'bảo vệ'.
Dù sao cô đúng thật đã động thủ, mặc dù nhìn qua không có việc gì, nhưng ai biết có phải là cố gắng giả bộ không, cho nên không ai dám ở trước mặt cô nhắc chuyện kia.
Ai biết những người này lại đột nhiên chĩa mũi nhọn về phía cô.
Đạo diễn cùng phó đạo diện đều gấp tới độ đỏ cả mắt.
Vốn dĩ đã xảy ra chuyện lớn như vậy rồi, nếu lại có nghệ sĩ nào bị đám paparazzi đó bức ép ra chuyện không tốt, họ còn có thể sống hay không!
"Tống Di tiểu thư, xin hỏi cô thật sự tự tay giết tên côn đồ kia sao? Cô cảm thấy như thế nào?"
Đại diễn và phó đạo diễn chỉ huy người của đoàn làm phim, vội vàng để Tống Di cùng những người trong cuộc đi trước.
Ai biết người kia đột nhiên bị chen chúc đến khó chịu, trực tiếp nhận lấy micro của phóng viên đưa tới.
"...."
Đám đông đột nhiên im lặng.
Hoa Vụ nhìn phóng viên hỏi: "Các người hiện tại còn ngăn ở chỗ này, rất nhanh sẽ biết giết người là cảm giác như thế nào, bức chết tôi, thành tựu huy hoàng của các người nói không chừng lại cao thêm một bậc."
Ai cũng không thể nghĩ tới Hoa Vụ đột nhiên nói ra một câu như vậy.
Nó không phải lời giải thích cũng không phải trốn tránh.
Mà một câu nói thẳng như vậy...
Cùng những nghệ sĩ khác mà họ từng gặp không giống nhau.
Thế nên trong nhất thời không có ai đáp lời.
Hoa Vụ đem micro ném trả cho phóng viên kia, thừa dịp những người này chưa kịp phản ứng trực tiếp đi qua từ bên cạnh.
Đúng lúc này bảo an phát hiện bên này không thích hợp, chạy tới để duy trì trật tự.
Mà những phóng viên giờ mới lấy lại được tinh thần, muốn đuổi theo cũng đã không kịp.
"Tống Di, cô không sao chứ?" Một nghệ sĩ nhỏ trong đoàn phim nhìn cô gái bên cạnh, cẩn thận hỏi.
Hoa Vụ lúc này thoạt nhìn có chút buồn rầu, hoàn toàn không giống người có khí thế vừa rồi, giống như đang hối hận..
Nghệ sĩ đó nhỏ giọng nói: "Cô nói như vậy... Bọn họ sẽ viết loạn một trận để trả thù cô. Những paparazzi đó đặc biệt khó đối phó..."
Hoa Vụ: "Tôi có nói hay không đều giống nhau, bọn họ đều sẽ viết loạn, nếu như vậy, quản họ làm cái gì?"
Chuyện này không cần phải nói, khẳng định là vị bạch nguyệt quang kia đã an bài tốt kịch bản.
Cho nên mặc kệ là hôm nay cô có nói lời kia hay không, cuối cùng những phóng viên này sẽ viết loạn một trận.
Nếu đều xảy ra chuyện thì trước tiên làm mình thoải mái một chút, không tốt sao?
Nghệ sĩ nhỏ: "..."
Nhưng hậu quả rất nghiêm trọng không phải sao?
Dư luận có thể giết người!
Nghệ sĩ nhỏ lo lắng sốt ruột, cũng không biết là lo lắng cho Hoa Vụ hay lo lắng ảnh hưởng đế bản thân mình.
Hoa Vụ thì không có nghĩ nhiều như vậy, thoải mái trước rồi nói sau.
Thời điểm cô vào vai phản diện, người mắng cô có thể tay trong tay vòng quang vũ trụ một vòng, một chút này thì tính là cái lông gì.
____
Chuyện nhỏ.
Không hoảng hốt.
—Ngắm hoa trong sương*—
Vụ Lí Khán Hoa (雾里看花): Một thành ngữ trong văn học, nghĩa là nhìn hoa trong sương mù, chữ Vụ (雾) trong Hoa Vụ (花雾) nghĩa là sương mù.
Hoan nghênh mọi người đến với khoảng thời gian của Hoa Vụ:
Từ hôm nay trở đi, Hoa Vụ chính thức ra mắt với mọi người.
Hy vọng mọi người có thể thích tiểu khả ái Hoa Vụ này, có thể bỏ phiếu đề cử cho sách mới nha~
====
Đại Đại trâu bò đăng 5 chương vào ngày đầu tiên (25/4) mà giờ tui mới lết đến đây nên lời của Đại Đại là mới ra mắt nhưng chính xác là Tiểu Hoa Tiên đã ra mắt từ bốn ngày trước rồi a!!!
Ngủ ngon!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.