Chương trước
Chương sau
Lâm Khai Dịch không đi cùng Tống Tẫn và Hoa Vụ, mà đến núi rồi mới hội hợp với nhau.

Hoa Vụ quan tâm đến việc leo núi như thế nào.

Cho nên đồ đạc đều do Tống Tẫn chuẩn bị.

Đến địa điểm gặp mặt, Hoa Vụ ở rất xa đã nhìn thấy Lâm Khai Dịch giống như hoa khổng tước, đứng cùng với một cô gái.

"Tẫn ca, ở đây." Lâm Khai Dịch thấy Tống Tẫn, lập tức vẫy vẫy hai tay: "Sao chậm thế?"

Tống Tẫn liếc mắt một cái: "Nghỉ phép chứ không phải vội vàng đi đầu thai."

Lâm Khai Dịch: "..."

Được!

Ai bảo ngươi là Tẫn ca chứ?

"Ta đã đặt homestay, phong cảnh phụ cận cũng đẹp, trước tiên chơi ở gần đây đã, sau đó ngày thứ ba lại leo núi, ở trên núi một đêm sau đó lại xuống."

Lâm Khai Dịch ra vẻ như chân chó: "Tẫn ca, ta sắp xếp như vậy, ngài có hài lòng không?"

Tống Tẫn nhìn Hoa Vụ.





Hoa Vụ không có ý kiến gì.

"Vậy thì làm thế đi."

Lâm Khai Dịch giới thiệu cô gái kia, sau đó dẫn mọi người đi về phía homestay.

Một mảnh đất cơ bản đều là homestay, Lâm Khai Dịch chọn chỗ nhìn không phải rất lớn, nhưng rất phong cách.

Phỏng chừng giá không thấp.

"A, thẻ phòng."

"Chỉ có một gian phòng thôi à?" Lâm Khai Dịch chỉ cầm một cái thẻ phòng đưa cho Tống Tẫn.

Lâm Khai Dịch cả kinh: "Tẫn ca còn chia phòng ngủ? Cãi nhau sao?"

Giọng điệu kia, giống như còn rất chờ mong.

Hoa Vụ da cười thịt không cười: "Làm cho ngươi thất vọng rồi, không cãi nhau."

Tống Tẫn nhận thẻ phòng, lôi kéo Hoa Vụ đi vào phòng: "Trước vào phòng cất đồ đã, trễ chút lại đi ra ngoài."

"Chậc, làm bộ làm tịch!" Lâm Khai Dịch hừ nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn về phía cô gái bên cạnh: "Bảo bối, chúng ta cũng về phòng nghỉ ngơi đi."



Cô gái khoác tay Lâm Khai Dịch, mắt đầy sao: "Bạn bè của ngươi và bạn gái hắn rất xứng đôi."

"Hai cái biếи ŧɦái, cũng không phải là rất xứng đôi."

"???"

Cô gái vẻ mặt đầy mờ mịt.

...

Phòng Lâm Khai Dịch chọn cũng không tồi, một mặt cửa sổ sát đất khổng lồ, cảnh sắc ngoài cửa sổ cũng tốt, nhìn vô cùng thoải mái.

Căn phòng theo phong cách gỗ thô, ấm áp và thoải mái, phòng chỉ có một giường đơn rất mềm mại.

Hoa Vụ nghỉ ngơi một lúc và quyết định đi tắm trước.

Đường đến đây rất nóng, cô không thoải mái lắm.

Tống Tẫn nghe vậy: "Anh và em cùng nhau tắm."

"..."

Hoa Vụ cự tuyệt dứt khoát, cùng nhau tắm, vậy không không mất hai giờ cũng sẽ không tắm xong đâu?

Ngồi trong xe lâu như vậy, ai có tâm tình ứng phó hắn.

"..."

Tống Tẫn cũng không cưỡng cầu, mở vali ra, từ bên trong lấy quần áo và đồ vệ sinh cá nhân của Hoa Vụ.



Hoa Vụ tắm rửa rất nhanh, thay quần áo xong, Lâm Khai Dịch cùng bạn gái hắn đã ở trong phòng.

"Ta cùng bảo bối đói bụng, chuẩn bị đi ăn một chút gì, ngươi có đi hay không?" Lâm Khai Dịch thấy cô, liền trực tiếp hỏi.

Hoa Vụ cảm giác có chút đói bụng, gật gật đầu: "Đi."

"Lát nữa gặp dưới sảnh." Lâm Khai Dịch không đợi nữa, lôi kéo cô gái hấp tấp rời đi.

...

Lâm Khai Dịch vốn dĩ tính toán đi ra ngoài ăn, kết quả thấy chủ quán thịt nướng có giá BBQ cho thuê, cửa hàng bên cạnh còn cung cấp nguyên liệu tươi ngon.

Cho nên hắn định đi ra ngoài ăn cơm, thay đổi thành chính mình bày một bữa tiệc thịt nướng ở bãi cỏ bên ngoài sân.

Chủ quán giúp bọn hắn đem giá BBQ cùng than chuẩn bị tốt, Lâm Khai Dịch cùng nữ sinh kia đi lấy đồ ăn.

Hoa Vụ và Tống Tẫn bày bàn ăn.

Hoa Vụ vươn tay, giống như không có sức lực, ngồi trên ghế, bật chế độ thưởng thức hoàng hôn.
Những đám mây rực rỡ ở bên cạnh, mặt trời lặn về hướng tây, từ từ biến mất khỏi đường chân trời.

Tống Tẫn đưa cô một chén rượu.

Hoa Vụ cực kỳ vui mừng: "Vẫn là anh hiểu em, cảnh đẹp xứng rượu ngon, nhân gian vẫn là đáng giá."

Tống Tẫn khom lưng, đem vân hà rực rỡ nơi đáy mắt hắn đổi thành bộ dáng của cô: "Anh có đáng giá không?"

Ráng chiều ở quanh người đàn ông mạ một tầng màu vàng nhạt, phảng phất như vân hà rực rỡ biến thành, làm tim người khác đập thình thịnh.

Hoa Vụ không chút để ý mà uống một ngụm rượu, nhìn Tống Tẫn chăm chú, giơ tay vuốt ve hai má hắn, chủ động hôn lên.

Vị rượu mát lạnh lưu chuyển giữa môi và răng, mùi rượu nồng đậm say lòng người.

Tia sáng cuối cùng biến mất nơi chân trời.

Bốn phía hàng rào sáng lên ánh đèn xinh đẹp, cùng với đồng cỏ trên mặt đất, cũng đầy màu sắc ánh sáng.
Bóng dáng bọn họ được chiếu rọi bởi một ít ánh sáng mập mờ.

Toàn bộ hình ảnh giống như cốt truyện trong phim thần tượng, duy mĩ lại mộng ảo.

"Wow! Trước công chúng các ngươi cũng dám ân ái!!!"

Lâm Khai Dịch cùng bạn gái hắn trở về, lớn giọng rống lên.

Hoa Vụ như không có việc gì trở về ghế dựa, Tống Tẫn rõ ràng rất bất mãn, nhưng khẩu khí này không thể hướng Hoa Vụ, chỉ có thể trừng về phía Lâm Khai Dịch.

"...Trừng ta làm gì?" Lâm Khai Dịch đem đồ ăn mang về đặt ở bàn: "Dám hôn còn không cho người ta nói sao?"

Tống Tẫn: "Nhiều miệng, muốn khâu lại hay không hả?"

"Vẫn là không cần đâu." Lâm Khai Dịch cười ha ha một tiếng: "Bắt đầu nướng thịt đi!"

Hoa Vụ nhìn nguyên liệu nấu ăn hắn lấy về: "Chỉ lấy có chút như vậy?"

Còn không đủ cho mèo ăn nha!

Bọn họ tận bốn người liền nha!!!
"Chủ tiệm đợi lát nữa đưa tiếp, rất gần, ngay bên cạnh." Lâm Khai Dịch: "Ta còn có thể bạc đãi ngươi chuyện ăn uống sao?"

Lâm Khai Dịch xắn tay áo lên: "Xem ta bộc lộ tài năng cho các ngươi thưởng thức, bí phương độc môn nướng BBQ của Lâm công tử, tuyệt đối cho các ngươi ăn rồi còn muốn ăn nữa."

Hoa Vụ bày tỏ sự nghi ngờ.

Mà Tống Tẫn căn bản không phản ứng, tự mình cầm nguyên liệu nấu ăn, trước tiên nướng cho Hoa Vụ, để lót bụng.

Lâm Khai Dịch cũng không để cho bạn gái hắn động tay.

Hoa Vụ cùng bạn gái hắn ngồi nói chuyện phiếm, biết cô ấy là một người mẫu, cùng Lâm Khai Dịch ở bên nhau, thật ra cũng không phải tình yêu gì, chỉ là theo nhu cầu.

Hoa Vụ bị Tống Tẫn không ngừng cho ăn.

Lâm Khai Dịch dường như đang cạnh tranh với Tống Tẫn, cũng bắt đầu không ngừng cho bạn gái ăn.
Cuối cùng nếu không phải Hoa Vụ kêu ngừng, phỏng chừng này hai người này có thể đem các cô no căng bụng.

Lâm Khai Dịch chạy về nhà dân, cầm một chai rượu, đổ vào ly rượu của Hoa Vụ.

"Tang tổng, kính một chén." Lâm Khai Dịch cũng đổ đầy cốc cho mình: "Tuy rằng chúng ta gặp nhau không quá vui vẻ, nhưng ai bảo Tẫn ca thích ngươi chứ, về sau ta liền giao Tẫn ca cho ngươi."

Hoa Vụ: "..."

Sao lại giống như dặn dò con gái vậy?

Nhưng mà loại chuyện uống rượu này, Hoa Vụ cũng không luống cuống.

Tống Tẫn nhìn hai người uống, cũng không ngăn cản.

Tửu lượng của Hoa Vụ rất tốt, muốn cô uống say, cơ hồ không có khả năng.

"Lại nói tiếp..." Lâm Khai Dịch tửu lượng không tốt như vậy, một chai uống xong, tác dụng chậm một chút, đã có chút say rượu, nói chuyện đều ríu đầu lưỡi: "Ngươi cùng Tẫn ca tính toán khi nào kết hôn?"
Hoa Vụ còn ngồi ngay ngắn đoan chính: "Lời hẳn là ngươi nên hỏi Tống Tẫn."

Lâm Khai Dịch vỗ bàn: "Các ngươi nếu kết hôn, ta đây khẳng định phải làm phù rể."

Hoa Vụ: "..."

Lâm Khai Dịch trực tiếp nhảy lên làm việc, bắt đầu thoải mái nghĩ đến hôn lễ: " Đến lúc đó như vậy... Ở như vậy như vậy..."

Hoa Vụ: "???"

Hoa Vụ quay đầu hỏi Tống Tẫn: "Hắn muốn kết hôn đến điên rồi phải không?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.