Hoa Vụ mang theo một cái ghế nhỏ, ngồi ở cửa lớn, nhìn hướng thang máy, thỉnh thoảng nhìn thời gian điện thoại di động.
1 giờ sáng.
Sở Ngộ không trở về.
2 giờ sáng.
Không quay lại.
4 giờ sáng...
Hoa Vụ từ lúc bắt đầu Sở Ngộ không có ý nghĩ chạy thoát, đến bây giờ nghĩ hắn có thể đã chạy trốn...
Quả nhiên vẫn là cô quá thiện lương.
Sắc trời dần sáng, mưa cả đêm, dần dần ngừng nghỉ.
Tầng trên và tầng dưới dần dần có tiếng ồn của cuộc sống.
Hoa Vụ thở dài, đứng dậy chuẩn bị trở về ngủ bù.
Cô vừa xoay người, bên thang máy 'đinh' một tiếng, người đàn ông dáng người cao ngất cầm ô đỏ từ trong thang máy đi ra.
Tầm mắt hai người ở trong hư không đụng phải.
Tóc Sở Ngộ có chút ướt, tựa hồ ở bên ngoài dầm mưa.
Trong tay ngoại trừ ô đỏ còn có một cái túi đồ ăn mang đi ở cửa hàng ăn sáng dưới lầu, cùng với cái túi màu xám của Hoa Vụ.
Sở Ngộ trước tiên dời tầm mắt, đi về phía nhà mình.
"Ta còn tưởng rằng ngươi chạy rồi?"
"Tại sao ta phải chạy." Sở Ngộ vừa mở cửa, vừa trả lời cô.
"Mang theo tiền bỏ trốn."
Sở Ngộ mở cửa, đem cái túi màu xám trong tay ném cho cô, rất có tư thế 'Ta không hiếm lạ'.
Hoa Vụ theo hắn vào cửa: "Sao ngươi lâu như vậy mới trở về?"
"..." Đương nhiên là bởi vì hắn muốn chạy.
Về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/3450893/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.