Tạ Phong Trúc đối với hội đèn không có hứng thú, đối với cô nương trong hội đèn cũng không có hứng thú.
Tạ Tri Văn đến địa phương, vừa xuống xe nói với người khác hai câu, quay đầu liền phát hiện Tạ Phong Trúc không thấy đâu.
Tạ Phong Trúc tìm một chỗ trốn, cũng không dám gây chuyện, sợ bị Tạ Tri Văn nghe thấy tiếng gió chạy tới bắt hắn.
Chờ thời gian không sai biệt lắm, Tạ Phong Trúc lúc này mới trở về.
Trở về cùng lắm thì bị mắng một trận...
Ánh mắt Tạ Phong Trúc đột nhiên dừng lại, dừng ở trên cây cầu nhỏ cách đó không xa.
Đèn hoa sen chảy từ dưới cầu ra xa, ánh sáng lấp lánh, cùng với những chiếc đèn tạo hình khác nhau trên bờ.
Trên cầu công tử cô nương ăn mặc lộng lẫy nói chuyện rất vui vẻ, cùng nhau đi du lịch, ngắm đèn vui vẻ.
Chỉ có một cô nương, một mình, đứng bên cạnh cầu nhìn đám người lui tới, có chút mờ mịt.
Tạ Phong Trúc không biết vì sao đột nhiên không dời được tầm mắt.
Hắn đứng dưới gốc liễu, nhìn cô không chớp mắt.
Cô nương dường như nhận thấy ai đó đang nhìn mình.
Trong đám đông náo nhiệt, liếc mắt một cái liền tìm được hắn.
Trong nháy mắt tầm mắt đụng phải, trái tim Tạ Phong Trúc phảng phất bị thứ gì đó hung hăng đánh một cái, tim đập dần dần nhanh lên.
Tiếng ồn xung quanh không biết khi nào đã biến mất.
Bối cảnh đều trở nên hư ảo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/3450850/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.