Hoa Vụ đại khái là bị lý luận của Vọng Sinh làm kinh hãi, hơn nửa ngày không lên tiếng.
Hoa Vụ nhìn chằm chằm khuôn mặt kia của Vọng Sinh... hắn thực sự trông quá đẹp.
Hoa Vụ hít sâu một hơi: "Đưa ngươi... Không đời nào." Thứ này trong tay hắn chính là bom hẹn giờ.
Ai biết được điều gì sẽ xảy ra!
Vọng Sinh đem hai chữ 'Thất vọng', sáng suốt viết trên khuôn mặt tái nhợt, hắn giơ tay lên, kéo sợi tơ hồng từ giữa tóc xuống, đưa cho cô.
Hoa Vụ vừa định đón, Vọng Sinh lại mạnh mẽ thu về.
Sự thất vọng và đáng thương trên khuôn mặt của hắn đã biến mất không dấu vết.
Vọng Sinh nắm sợi tơ hồng, khóe mắt mày nhuộm ý cười, nhẹ giọng nỉ non: "Sao ngươi lại không dễ lừa gạt như vậy."
Hoa Vụ: "..."
Hoa Vụ cầm cổ tay Vọng Sinh, mạnh mẽ bẻ tay hắn ra.
Nhưng mà trong lòng bàn tay Vọng Sinh đã không còn tơ hồng.
"Ngươi muốn mổ ta một lần nữa sao?" Vọng Sinh nắm lấy tay Hoa Vụ, đặt ở ngực mình, nháy mắt với cô: "Nói không chừng lần này có thể tìm được."
Nụ cười trên mặt Vọng Sinh, sạch sẽ lại hồn nhiên.
Nhưng sâu trong đôi mắt đen nhánh kia lại bắt đầu khởi động ám triều khó có thể ức chế.
Hoa Vụ hất tay hắn ra, mi tâm đột nhiên nhảy dựng lên.
Nếu không gϊếŧ chết thì thôi.
Dù sao hắn cũng không phải thứ tốt gì, coi như là nữ chính mỗi ngày làm một việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/3450827/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.