“Trình tiểu thư?” Bởi vì Cố Thịnh Nhân ngửi được mùi hương quen thuộc nên thất thần, mãi dến lúc Nguyên Húc mở miệng gọi cô.
Cô vừa lấy lại tinh thần, nhanh chóng đứng vững, nói cảm ơn với Nguyên Húc.
“Nguyên tiên sinh thích nước hoa mùi hoa sen ư?” Cố Thịnh Nhân không hiểu có suy nghĩ gì mà hỏi một câu như vậy.
Nguyên Húc bật cười: “Không có, trước giờ tôi không dùng nước hoa.”
Nói xong anh gật đầu với Cố Thịnh Nhân, ra hiệu mình phải đi trước, bên phía sảnh lớn cũng đã bắt đầu đọc tên của anh.
Để lại mình Cố Thịnh Nhân ngồi ngẩn người ở đó.
“Hệ thống.” Giọng Cố Thịnh Nhân mang theo vẻ mong đợi: “Cậu nói xem, có khả năng không... Cơ Ngọc có khả năng luân hồi giống tôi không?”
Hệ thống im lặng một lúc mới lên tiếng: “Trên lý thuyết, khả năng này không tồn tại.”
“Nhưng mùi hương trên người anh ấy rất giống Cơ Ngọc!” Cố Thịnh Nhân có chút kích động: “Ở thế giới kia, trên người Cơ Ngọc cũng mang theo hương hoa sen, tôi ở cùng anh ấy, có thể xác định anh ấy chưa từng dùng bất kì thứ gì mang mùi hoa sen.”
Hệ thống không trả lời, nó cũng không có cách nào giải thích hiện tượng này.
Đột nhiên Cố Thịnh Nhân như sống lại. Từ khi đi vào thế giới này, trạng thái của cô hơi kỳ lạ, giống như cả người không có một chút tinh thần nào. Mặc dù hoàn thành nhiệm vụ như thường, nhưng lại khiến cô cảm thấy không tìm được lý do nào để kiên trì.
Cố Thịnh Nhân không phải kí chủ đầu tiên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-gia-lam-nu-phu-mau-lui/4610731/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.