Bắt trúng tâm tư của Lancelot, Lâm Tô Ngọc dỗ dành hắn dễ dàng hơn.
Hôm nay làm đồ ngọt, ngày mai thì tự mình tặng hắn một món đồ.
Biểu cảm của Lancelot không có gì thay đổi, nhưng rất nghiêm túc hồi sinh những người kia.
Cho đến khi người chết cuối cùng được sống trở lại, ánh mắt của Lancelot dành cho cô cũng có một chút cảm xúc.
Mấy ngày gần đây hắn đối xử với cô dịu dàng hẳn lên.
Lâm Tô Ngọc hỏi hệ thống để lấy thuốc độc, cô đứng ở trong phòng bếp, nhìn nước sốt trên đĩa pudding, cô do dự một chút nhưng vẫn dứt khoát đổ thuốc độc vào trong sốt rồi khuấy đều lên.
Thêm vào ít đường, cô nếm thử phần bột trong lọ, có vị ngọt.
Pudding ngọt ngào, thêm ít thuốc độc, có lẽ ăn vào cũng không đau đớn đâu nhỉ.
Không hiểu vì sao tim Lâm Tô Ngọc bỗng thắt lại, trong đầu hiện lên dòng suy nghĩ hỗn loạn.
Trước mắt cô hiện lên dáng vẻ mệt mỏi mấy ngày nay của Lancelot.
Hay là... cho hắn nghỉ ngơi mấy ngày rồi giết cũng được nhỉ?
"Susan, cô lại làm pudding à?"
Nữ đầu bếp quen biết Lâm Tô Ngọc mấy ngày nay đi đến bên cạnh cô, trêu chọc nói: "Pudding lần này ngọt hay là mặn đây?"
Chị ấy vươn tay muốn nếm thử cái bánh kia.
Lâm Tô Ngọc vội vàng bưng đĩa bánh qua chỗ khác: "Cô cũng biết ngài bá tước không thích người khác ăn đồ ăn của ngài ấy mà."
"Ha ha ha, chọc cô chút xíu thôi mà." Nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhin-han-dien-cuong/3142615/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.