Có lẽ Lancelot đã quá nhân từ với cô.
Nhân từ đến nỗi không để Lâm Tô Ngọc tận mắt nhìn thấy hắn đem những người "khách" kia đút cho Phệ Hồn Quỷ, vì thế nên cô mới không cảm nhận được đó là một điều khủng khiếp cỡ nào.
Một người dân làng xa lạ bị ném ở dưới chân Lancelot, có vẻ chỉ mới mười tuổi.
Lancelot ôm Lâm Tô Ngọc, khóe môi hơi cong lên: "Lý Tiểu Minh ở đâu?"
"Tôi không biết... Tôi thật sự không biết, cầu xin ngài tha cho chúng tôi..."
Đối mặt với sức mạnh tuyệt đối, một kẻ yếu sẽ không có năng lực phản kháng, sợ hãi phát khóc.
Một con Phệ Hồn Quỷ nhận được mệnh lệnh lao về phía dân làng, ánh mắt toát ra sự tham lam.
"Đủ rồi!" Lâm Tô Ngọc dùng sức đẩy Lancelot ra, che trước mặt dân làng.
Chỉ số thông minh của Phệ Hồn Quỷ rất thấp nên nó không biết người nào không thể động vào, ở trong mắt nó, chỉ có linh hồn có thể nuốt được.
Lâm Tô Ngọc ngầm báo tin cho hệ thống giúp mình ngăn lại lũ Phệ Hồn Quỷ, nâng dân làng dậy để chạy trốn.
Nhưng Phệ Hồn Quỷ chưa kịp đến trước mặt cô thì đã bị tan thành mây khói.
"Cô đang làm cái gì vậy?" Khí đen quanh người Lancelot càng lúc càng đậm, đôi mắt đỏ ngầu trở nên nổi bật, "Cô biết hắn sao? Hắn là gì của cô mà cô muốn chết vì hắn? Cô có biết nếu giờ cô bị thương sẽ hóa thành tro bụi hay không?"
"Tôi không quen hắn, Lý Tiểu Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhin-han-dien-cuong/3142609/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.