"Đau quá, anh bỏ tay ra!"
Bên dưới Lâm Tô Ngọc vừa mới được thuốc mỡ xoa dịu mát lạnh giờ lại trở lên nóng ran, hoa huyệt sưng đỏ càng thêm chặt chẽ.
Một ngón tay của Lancelot đã đưa vào trong cơ thể cô.
Bên ngoài sân vang lên giọng nói của Jasmine, vì thế hắn dừng tay lại.
"Ngài bá tước, tôi có thể mời ngài nhảy một bài được không?" Khuôn mặt Jasmine đỏ ửng bất thường.
Tuy rằng cô ta cũng bị ảnh hưởng của phấn hoa, nhưng lại không điên cuồng giống người khác.
Ngón tay rút ra khỏi tiểu huyệt, Lancelot cũng buông lỏng cô ra. Lâm Tô Ngọc nhẹ nhàng rời khỏi lòng hắn, chạy ra xa.
Lancelot không gọi cô lại mà chỉ nhìn cô một cái rồi quay sang nhìn Jasmine: "Không thể."
Jasmine thất vọng cười: "Vâng."
"Nhưng... Tiểu thư Jasmine, ngày mai tôi sẽ đến một nơi, cô có muốn đi cùng tôi không?"
Jasmine lập tức vui vẻ, cô ta từ ngoài sân đi về hướng Lancelot: "Đương nhiên có thể."
Lâm Tô Ngọc không chú ý đến bọn họ.
Mọi người trên sân nhảy dần dần lui về chỗ tối, rồi từng người ngã xuống và bị kéo đi, bữa tiệc tối cũng vì thế mà kết thúc.
Sau bữa tiệc, Lâm Tô Ngọc trở về chỗ ở của người hầu, cô rửa mặt rồi đi ngủ.
Vì tối qua cô phải phục vụ ở ngoài khu vườn nên hôm nay Na Li cho cô nghỉ buổi sáng.
Giữa trưa tỉnh lại, cô theo sự sắp xếp của Na Li đi quét ngoài vườn, đúng lúc bắt gặp Lancelot đang chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhin-han-dien-cuong/3142603/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.