"Anna." Giọng Lancelot hơi trầm xuống, "Ta chỉ thích đứa trẻ biết nghe lời."
Anna nhanh chóng thu tầm mắt lại, nhìn về phía Lancelot đầy yêu thương: "Thưa cha, lúc con sắp chết ở vườn hoa, phát hiện ra hoa ở trong vườn dường như có dấu hiệu khô héo, khi đêm xuống thì thấy có bóng đen chuyển động tựa như Phệ Hồn Quỷ, cắn nuốt Phệ Hồn Quỷ, bóng đen kia có vẻ giống với hình bóng của phụ nữ."
Lancelot cảm thấy hứng thú nhíu mày, giọng điệu qua loa: "Ta đã biết. Con gái ngoan, về phòng nghỉ ngơi đi."
Anna mở to đôi mắt giống như nhận được món quà yêu thích, cô ta vui vẻ nói: "Cảm ơn cha đã quan tâm con."
Lancelot không đáp lại cô ta mà chỉ dẫn Lâm Tô Ngọc lên lầu.
Hầu gái - thật đúng như tên gọi.
Dọn dẹp vệ sinh, giặt giũ quần áo.... Nhiệm vụ của cô không khác gì so với các hầu gái khác.
Các cuộc họp mặt của Lancelot vẫn diễn ra, mỗi tối đều có rất nhiều người đến vườn hoa, giao phối điên cuồng đến ngất xỉu, sau đó bị kéo đi, nhưng chẳng biết là đi đâu.
Lâm Tô Ngọc ở trong lâu đài đợi vài ngày, bình thường chỉ có buổi tối thì cô mới có thể gặp Lancelot, cô và hắn nhìn nhau trong chốc lát, rồi hắn lướt qua người cô, như người dưng nước lã.
"Susan? Susan?" Nữ quản gia dùng cây gậy gõ lên đầu Lâm Tô Ngọc, "Cô còn đứng đó làm gì? Bình hoa với cột nhà ở tầng này đã lau sạch sẽ chưa hả? Còn bức tranh kia nữa..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhin-han-dien-cuong/3142597/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.