Lâm Tô Ngọc nuốt một ngụm nước miếng, ngơ ngác nhìn hắn.
Lancelot hơi dùng sức véo cằm cô: "Tô Ngọc, em đã biết chưa? Hả?"
"Biết rồi..." Cô vội vàng gật đầu.
Lancelot cười cười rồi buông cô ra, sau đó lại kéo cô vào lòng ngực, vỗ lưng nói: "Ngoan quá."
Nằm ở trong ngực hắn, Lâm Tô Ngọc không dám nhúc nhích dù một chút.
Cô nằm trên giường ngây ngốc cả ngày, lại không dám yêu cầu hắn cởi bỏ xiềng xích trên người mình.
Khi màn đêm buông xuống, cả căn phòng hoàn toàn chìm trong bóng tối.
Trước mắt đen như mực, cô chỉ nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần hơn.
"Tô Ngọc, em muốn đi ra ngoài chơi không?" Là giọng nói của Lancelot.
Cổ họng của Lâm Tô Ngọc khô khốc nên cô chỉ có thể ừ một tiếng ngắn gọn.
Tay bị nâng lên, tạo ra một âm thanh của tiếng kim loại ma sát với nhau, cảm giác lạnh như băng trên cổ tay cũng theo đó mà biến mất.
Lancelot luồn tay dưới nách cô, ôm lên như em bé. Đầu ngực trần trụi vô tình cọ vào cúc áo của hắn, cả người cô run lên.
Lancelot hơi khó chịu nhưng vẫn cười nói: "Nhạy cảm đến như vậy hả?"
Hắn hôn hôn hai cánh môi của cô: "Về nhà tôi sẽ cho em, có được không?"
Gương mặt Lâm Tô Ngọc nóng bừng, cô mím chặt môi không dám nói gì cả, sợ sẽ làm hắn không vui.
Lâm Tô Ngọc giống như một con búp bê mặc cho Lancelot sửa soạn, hắn tự tay mặc áo ngực và váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhin-han-dien-cuong/3142581/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.