Đêm hôm đó, không biết ai đã cầu xin trước nhưng Thập Nhất bây giờ đã rút ra một kinh nghiệm sương máu, không nên đùa với xử nam, đặc biệt là xử nam mấy trăm tuổi. 
Cô nằm trên giường với thân thể đầy rẫy những dấu vết lớn nhỏ, nói với Từ Chính Quân: "Hôn tạm biệt cái được không? Hôm nay là ngày nghỉ của em rồi." 
"Em sẽ về nhà sao?" 
"Tất nhiên rồi. Anh quên em còn một đứa con trai sao?" 
Ánh mắt Từ Chính Quân xoẹt qua một tia bí ẩn, hắn duy trì vẻ mặt bình thản, hôn cô một cái rồi dặn dò: "Được, nhớ nghe điện thoại của tôi." 
"Em biết rồi." 
Sau khi tạm biệt với Từ Chính Quân, Thập Nhất không về nhà trọ mà đi thẳng đến điểm hẹn với Carl. 
Ở bên trong phòng chỉ có mình Carl nhưng Thập Nhất lại cảm nhận được rất nhiều huyết tộc đang bao vây nơi này. Tên này quả nhiên đã chuẩn bị kỹ lưỡng để bắt Nam Di. 
Thấy Thập Nhất đi tới một mình, Carl có hơi nhíu mày: "Cô bảo sẽ dẫn cô gái tên Nam Di kia tới mà?" 
"Phải, tôi đưa tới rồi." 
"Tôi có thấy ai ngoài cô đâu." 
Thập Nhất chỉ tay vào bản thân mình: "Tôi là Nam Di mà cậu vẫn tìm đây." 
"Diệc Hàm, tôi không có thời gian giỡn với cô đâu. Cô có biết tôi đã phải tốn bao nhiêu công sức mới trốn khỏi sự truy lùng của anh trai để chạy đến đây không?" 
"Tôi cũng đâu có nhiều thời gian. Trân trọng giới thiệu với cậu, tôi, Nam Di, con gái của nữ vương Maya và người đàn ông tên Nam Cẩn. Bởi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367251/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.