Thập Nhất nhận được tin nhắn từ Carl, hắn nói rằng mình đang phải chạy trốn sự truy sát của anh trai xấu xa, muốn dời lại lịch hẹn giữa hai người. 
"Từ Chính Quân, bộ anh muốn giết tên Carl hả?" 
"Ai nói với cô như vậy?" 
"Carl đó. Cậu ta nhờ em gửi tới anh ngàn lời chúc xui xẻo nhất." 
Từ Chính Quân khinh thường: "Lấy mạng thằng ngốc đó chỉ tổ tốn công." 
Hừm… chủ nhân Sát Nhân hội mà lại là thằng ngốc sao? 
"Cô vẫn còn liên lạc với Carl?" 
"Anh lại ghen à?" 
"Ai thèm ghen…" 
"Đáng yêu ghê, nào, lại đây em hôn cái." 
"Tránh ra, động chút lại sờ mó, cô sẽ làm tôi phát bệnh cho coi." 
Từ Chính Quân bây giờ không còn tránh né Thập Nhất như trước kia, dù vậy thì hắn vẫn chưa chịu thừa nhận thích cô. Cái miệng cứ luôn nói ra những lời thối như cũ, chỉ là hành động thì luôn đi ngược lại với miệng hắn. 
"Tôi nói ba tháng mới cần uống máu một lần rồi mà. Tại sao cô lại giấu tôi tự ý lấy máu? Đã vậy còn là cách thức khiến mình bị thương, cô chán sống rồi sao?" 
Từ Chính Quân la rầy xong lại tự mình cúi xuống làm lành vết thương cho Thập Nhất.  
Chiếc lưỡi quanh quẩn trên làn da ấm nóng, giống như chú cún lớn đang liếm láp chủ nhân. 
Nhìn cảnh này, Thập Nhất không nhịn được đưa tay xoa xoa đầu hắn, khóe miệng cong lên gian xảo: "Đổ chút máu để được anh chăm sóc thì cũng không phí lắm."  
Từ Chính Quân không quen với hành vi cưng nựng này, hất tay cô ra:  "Đừng bảo cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367248/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.