"Ngươi đã nghe hai bọn họ nói chuyện như vậy?" 
"Vâng, thưa hoàng hậu nương nương." 
"Ngươi làm tốt lắm. Nãi Nghê, đưa phần thưởng hậu hĩnh cho nàng ta." 
"Đa tạ hoàng hậu nương nương." 
Cung nữ nọ theo chân Nãi Nghê rời đi. 
"Vân Mộng Vũ đó thật không biết điều!" A Dĩ tức giận. "Nếu không có công chúa nâng đỡ, lại tìm cách ngăn cản thái hậu thì nàng ta có thể an ổn ngồi ở vị trí quý phi nương nương đó ư?"1 
Trong khi A Dĩ phẫn nộ thì Thập Nhất lại chỉ bình tĩnh thưởng trà của mình. 
"Nô tỳ thật sự không hiểu! Sao trước giờ người cứ phải giúp đỡ nàng ta nhiều vậy chứ? Nhìn xem, người ta nào biết những gì mà người đã làm đâu, bây giờ lại còn tìm cách hãm hại người nữa." 
"A Dĩ, hôm nay là ngày Nặc Sa trở về Tây Lương rồi đấy. Ngươi có muốn đi tiễn bọn họ không?" Thập Nhất đột ngột nói sang một vấn đề khác. 
Nghe nhắc đến Nặc Sa, A Dĩ liền thay đổi thái độ, nàng có vẻ buồn nhưng ánh mắt lại rất kiên định: "Không cần đâu ạ." 
"Tốt lắm. Thuộc hạ của ta phải dứt khoát như thế chứ!" Thập Nhất vừa khen xong thì lập tức đứng dậy. "Ta thì vẫn phải xuất hiện để tiễn phụ vương cùng ca ca. Nào, đi với ta." 
Câu trước vừa khen xong, câu sau đã đá câu trước làm A Dĩ không biết tỏ thái độ thế nào luôn. 
"Công chúa… người không cần dẫn nô tỳ đi mà." 
"Sao thế? Ngươi đã kêu là sẽ từ bỏ rồi mà? Vậy sao phải sợ gặp mặt Nặc Sa?" 
A Dĩ lập tức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367205/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.