Thập Nhất lanh lẹ nhảy qua bức tường cao ngất, sau khi rời khỏi hoàng cung, cô đi đến một gia phủ có vẻ khá bình thường. Cô bước vào bên trong, tìm đến một gian phòng, vừa mở cửa ra đã có rất nhiều người đang đợi. 
Trông thấy cô, đám người lập tức đứng lên cúi chào, chỉ có duy nhất một người đang ngồi ở chính giữa là giữ nguyên vị trí. Một nam nhân với mái tóc đen xoăn buông thả, nước da nâu đồng, cả phụ kiện và trang phục đều toát lên vẻ hoang dã của người dân du mục. 
"Lạp Hy… Lâu rồi không gặp." 
"Ít nhất cũng phải cải trang một chút đi chứ? Ca sợ người khác không nhận ra mình là thái tử Tây Lương ư?" 
"Ôi… muội muội à, vừa gặp đã muốn mắng ta rồi. Mau lại đây cho ta xem nào. Ba năm rồi mà sao muội vẫn lùn tịt như xưa thế? Nam quốc không cho muội ăn phải không?" 
Lùn-tịt??? Thập Nhất đột nhiên có chút muốn đánh người. 
"Ha ha… muội muội của ta vẫn dễ tức giận như xưa. Muội yên tâm, ca ca là ai chứ? Tuyệt đối không có ai biết được Ái Tử Nặc Sa này đã đến Nam quốc trước một ngày đâu." 
"Rồi. Sao cũng được. Chúng ta vào chuyện chính luôn đi. Muội không có nhiều thời gian đâu." 
Thập Nhất đi tới ngồi xuống ghế. 
Nhìn bộ dạng nghiêm túc của cô, Ái Tử Nặc Sa cũng nghiêm chỉnh lại: "Bức thư muội gửi cả ta và phụ vương đều đã xem rồi." 
"Kết quả chắc chắn không sai biệt đi." 
"Phải. Trong nội bộ chúng ta đúng là có kẻ phản bội." 
Nghĩ đến những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367197/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.