"Được rồi. Bây giờ ai muốn nói gì thì giơ tay lên."1
Đó là câu Thập Nhất nói khi tất cả đám phi tử đã bị nhét hết đống bánh bao khô khốc vào bụng. Bọn họ bây giờ đều cấp thiết muốn uống nước, làm gì còn hơi sức đâu để ý kiến ý cò nữa.
"Tốt, đã không ai có ý kiến gì thì việc của Vân quý phi và Ngụy thường tại coi như xong, tan tiệc được rồi đó, ai về nhà nấy đi. À… phải rồi, trước khi đi nhớ trả tiền bánh bao nhé."
Đám phi tử đồng loạt trợn mắt: Hồi nãy là ai nói đồ ăn hoàng hậu ban thưởng, dùng hình ép ăn hả? Bây giờ còn dám trơ trẽn mở miệng đòi tiền!
"Các ngươi đừng nhìn bổn cung đầy yêu thương như vậy. Có thèm thuồng hơn nữa thì cũng không có thêm bánh bao đâu. Số lượng hôm nay chuẩn bị chỉ có chừng ấy, lần sau nếu muốn ăn thì nhớ đặt hàng trước nhé?"1
Để lại đám phi tử đã sắp đứng không nổi vì no bụng, bây giờ phải ăn thêm một cục tức, Thập Nhất thong thả đứng dậy rời đi cùng Hướng Vấn Thiên.
Trong khi hai người sánh vai dần khuất khỏi đại điện, nữ chính Vân Mộng Vũ chỉ có thể nhìn theo bóng lưng nam chính bằng đôi mắt buồn bã.
Một giọng nói nho nhỏ đột nhiên vang lên bên tai nàng: "Vân quý phi, người thấy rồi đấy, ta đã nói sự sủng ái của bậc quân vương là thứ không đáng tin nhất mà. Chỉ có quyền lực mới là thứ không phản bội lại người thôi."
Vân Mộng Vũ quay đầu, nhìn Ngụy Phi Yên đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367193/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.