Thập Nhất đang nghe điện thoại trong phòng thì đột nhiên một bóng người từ bên ngoài xông vào ôm chầm lấy cô. Cô ngã nằm trên giường còn đối phương thì đang đè lên người cô. 
"Cậu có cần thể hiện tình cảm nồng cháy đến đến vậy không?" 
"Tôi-" 
"La Kỳ Kỳ!!!" Âm thanh phát ra từ chiếc điện thoại rơi bên giường chen ngang vào lời Mạc Lâm đang định nói. "Cô có biết vì cô mà tôi phải khốn khổ thế nào không hả?" 
"Alo… Tại sao không nói gì? Đừng tưởng cô cứ im lặng là xong chuyện nhá! Có tin tôi nói ra chuyện của cô với Mạc Lâm luôn không?" 
Mạc Lâm lúc này mới cầm điện thoại lên, nói với người ở đầu dây bên kia: "Giang Thiên Hạo, tranh thủ cơ hội này hai người hủy hôn luôn đi." 
"Mạc Lâm? Hừ… cậu cùng phe với La Kỳ Kỳ hãm hại tôi đúng không? Mấy bức ảnh đó toàn là canh góc để chụp, cậu không thấy cắn rứt lương tâm hả?" 
"Đằng nào thì chuyện anh thích Vu Tiểu Ân cũng đâu có sai. Thôi nha. Chúng tôi đang bận." 
Mạc Lâm cúp điện thoại, nhìn xuống cô gái đang ở dưới thân mình. Vẫn gương mặt không buồn không vui ấy, cô nhìn hắn đầy bình tĩnh. 
"Kỳ Kỳ... Tôi xin lỗi." 
Mạc Lâm cúi người vùi vào cổ cô, hơi thở của hắn phả vào bên cổ khiến Thập Nhất có chút nhột. 
"Xin lỗi gì thì cũng dậy đi đã." 
Tư thế này quá nguy hiểm rồi. 
Mạc Lâm lắc đầu nguây nguẩy, mấy hôm nay hắn vẫn luôn rất nhớ cô, nhưng bởi vì mỗi lần gặp Thập Nhất hắn đều không thể điều chỉnh biểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367167/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.