Kể từ sau hôm đó, Mạc Lâm đối với các tiếp xúc thân mật của Thập Nhất đã không còn quá phản kháng nào nữa. Nhưng tuyệt nhiên khi hỏi hắn có thích cô không thì Mạc Lâm luôn tránh né hoặc đánh trống lảng không trả lời. 
Lúc này, hai người đang cùng gia đình dùng bữa sáng tại nhà họ La. Thập Nhất nhìn thấy vết bẩn ở khóe miệng Mạc Lâm nên theo thói quen lấy khăn giấy lau đi. 
Tay cô chỉ vừa chạm vào mặt hắn một cái, Mạc Lâm liền giống như bị giật mình. Hắn cười gượng gạo cầm lấy khăn tự lau: "Cảm ơn chị." 
Mà hai ánh nhìn từ đối diện cũng lập tức chiếu đến người Thập Nhất. 
Trong khi bà Mạc cười hài lòng thì hành động săn sóc của cô thì ông La lại nhìn Thập Nhất bằng con mắt nghi hoặc. 
"Lâm Lâm…" 
Ông La đột nhiên mở miệng làm Mạc Lâm muốn đứng tim, tay nắm chặt đôi đũa, đáp lời: "Vâng?" 
"Sáng nay cả mẹ và dượng đã định cùng các con tham gia lễ hội trường nhưng bây giờ lại có việc bận đột xuất mất." 
Nghe ông La nói xong, Mạc Lâm lập tức thở phào nhẹ nhõm, hóa ra không phải điều hắn đang nghĩ. 
"Dạ, không sao đâu dượng. Mấy cái này năm nào cũng có. Lần sau hai người tham gia cũng được ạ." 
"Vậy Kỳ Kỳ giúp ba tới ủng hộ gian hàng của em trai nhé?" 
"Ba kêu con ủng hộ mà không đưa gì hả? Ví dụ như thẻ đen chẳng hạn?" Thập Nhất tranh thủ bào người cha nhiều tiền. 
Ông La mặc dù không cho cô thẻ đen nhưng cũng rất rộng lượng chuyển khoản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367153/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.