Nhìn hai đứa nhỏ ngọt ngào như vậy, bà Giang tiếc nuối cảm thán: "Hai đứa khiến ta muốn sinh thêm con gái quá đi." 
"Cô còn trẻ như vậy mà. Sinh thêm vài đứa cũng được nữa." 
"Chị dâu không biết đấy thôi, thằng nhóc Thiện Hạo nhà em khó ở lắm. Sợ có em gái rồi còn không thân thiết bằng Kỳ Kỳ với Mạc Lâm nữa." 
Giang Thiên Hạo ngồi một bên nhìn thấy cảnh này chỉ cười nhếch mép, sau đó giống như vô tình mà nói: "Chắc vì Kỳ Kỳ và Mạc Lâm học chung lớp nên càng dễ thân thiết hơn bình thường nhỉ?" 
Câu nói của Giang Thiên Hạo làm nụ cười trên môi bà Giang cứng ngắc. 
Ở dưới bàn, bà véo nhẹ vào tay con trai để nhắc nhở, nhưng đáp lại bà là nụ cười vô tư của nó. 
Thằng nhóc này! 
"Đúng rồi. Hai chị em học chung thì phải bảo ban lẫn nhau nhé. Còn Thiên Hạo, có phải con đang ghen tị vì bỏ lỡ cơ hội học chung với vị hôn thê đáng yêu như vậy không?" 
Ông Giang nhìn con trai bằng đôi mắt nghiêm nghị, chỉ cần cậu ta dám lắc đầu thì nhất định sẽ bị người cha này xử đẹp. 
"Vâng ạ." Giang Thiên Hạo trong lòng thầm mắng, lúc nào ba mẹ hắn cũng bênh vực La Kỳ Kỳ. Hắn không hiểu một cô gái ngu ngốc đến không thể lên lớp như cô ta thì có gì để họ ưa thích. 
Nhìn thấy La Kỳ Kỳ đứng dậy ra ngoài, Giang Thiên Hạo cũng nối bước theo sau. 
"La Kỳ Kỳ! Đứng lại." 
Hắn hô to như vậy nhưng cô gái phía trước vẫn không hề giảm bước chân chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367142/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.