Nhận ra tư thế giữa hai người quá sát gần, Mạc Lâm vội vàng muốn đứng dậy nhưng lại bị cô gái giữ chặt tay không buông. Hóa ra ngoài vẻ bề ngoài cô ta còn có sức lực không thua kém con trai.
"Bỏ tôi ra. Chị lại lên cơn gì vậy?"
"Cậu chưa trả lời câu hỏi của tôi. Cậu ghét tôi lắm à?"
"Chị không nhớ những gì mình đã làm với tôi hay sao mà còn hỏi?"
"Không phải đều là trả đũa lẫn nhau sao? Cậu cũng đâu có kém gì!"
Trong ký ức của La Kỳ Kỳ, từ lần gặp gỡ đầu tiên hai người đã xảy ra tranh cãi chỉ vì một việc rất vụn vặt. Nguyên chủ mắng Mạc Lâm ẻo lả, xấu tính, nhỏ nhen. Mạc Lâm lại mắng nguyên chủ con trai không ra con trai, con gái không ra con gái. Và hai bọn họ cứ thế bắt đầu kết thù.
"Hả?"
Lần đầu tiên nhận được lời xin lỗi của La Kỳ Kỳ suốt một năm gây gổ, Mạc Lâm bởi vì kinh ngạc mà không biết nên phản ứng thế nào cho đúng. La Kỳ Kỳ hắn biết sẽ không bao giờ xin lỗi hắn.
"Không phải chị tính làm tôi khinh địch rồi sau đó lại âm thầm cho tôi một vố đấy chứ?"
"Không có. Tôi thật sự muốn giảng hòa."
"Vậy trước tiên, bỏ tay tôi ra đi."
Thập Nhất ngoan ngoãn buông tay.
Mạc Lâm vừa được giải thoát, lập tức đứng dậy, kéo ra khoảng cách một mét giữa hai người.
"Lời xin lỗi kia của chị chẳng có thành ý chút nào. Tôi không tin đâu. Nếu chị thật sự muốn giảng hòa thì ngày mai hãy để bác Trần làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367139/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.