Nguyên Nhạc trốn trong không gian của chính mình để trị thương, cách để đi vào đã được hắn giao phó cho Dạ Tư Phùng, nhưng cuối cùng người xuất hiện lại là bóng dáng một thiếu nữ. Nhìn thấy cô hắn muốn trốn cũng không trốn kịp nữa. 
Đối diện với khuôn mặt trắng nhợt của Nguyên Nhạc, Thập Nhất thật muốn mắng to. 
Tên ngu ngốc đó! Có việc không thể nói với cô một tiếng sao? 
"Thập… Nhất…" 
Tiếng gọi thật nhẹ và không sức lực đó của Nguyên Nhạc làm những lời chuẩn bị mắng của Thập Nhất chỉ có thể nghẹn lại. 
Trông hắn ốm yếu như thế cô còn có thể nói gì! 
Thập Nhất nhẹ bước đi tới, việc đầu tiên là nắm lấy cổ tay hắn, bắt mạch. Vẻ mặt của cô rốt cuộc cũng không thể duy trì bình thản được nữa: 
"Ta đi đả thương người, chàng lại tìm cách chữa trị, đây là muốn ta tức chết đúng không? Chữa trị thì thôi đi, còn mất luôn một nửa công lực, chàng bị nước vô não rồi?" 
Đối diện với lời mắng mỏ ấy của Thập Nhất, Nguyên Nhạc lại chỉ nở nụ cười, hắn biết nàng đây là đang quan tâm hắn. 
"Phần công lực này ta sẽ nhanh chóng lấy lại thôi. Nàng đừng lo." 
Thập Nhất hiểu rất rõ trước kẻ mạnh, kẻ yếu chỉ có thể quy phục và nhẫn nhịn. Giống như cô đang nhẫn nhịn cái hệ thống "chết bằm" này vậy. Nhưng hành vi của Nguyên Nhạc thì cô không hiểu, càng không muốn hắn vì tên điên Bách Lâm mà tổn hại chính bản thân mình. 
"Chúng ta là kẻ mạnh, bọn chúng chính là kẻ yếu. Tại sao chàng phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367120/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.