Thập Nhất quay đầu nhìn Lý Nguyệt với cái chân bị thương: "Này, dù sao ta cũng cứu cô một mạng. Nên trả ơn đúng không?" 
Sau đó, Thập Nhất là người đưa Lý Nguyệt đi băng bó vết thương và về Hàn Tịnh Phong. Phía trước phòng ở của nàng ta, có bóng dáng một nam nhân đang ngồi ngủ gật bên cạnh cửa. 
"Ngốc tử, sao ngươi lại ngủ ở đây?" 
Nghe thấy tiếng gọi của Lý Nguyệt, hắn mới bừng tỉnh đứng dậy: "Đợi Nguyệt Nguyệt." 
"Đồ ngốc, ta đã bảo hôm nay có việc không chơi với ngươi được rồi mà." 
Thập Nhất nhìn tới vương gia ngốc, nghĩ nghĩ một chút rồi ném Lý Nguyệt sang cho hắn: "Bế nàng ta vào phòng đi." 
Lý Nguyệt khá lo lắng khi bản thân phải nằm trong vòng tay của thằng ngốc. May là hắn đã không làm rớt cô và thành công đem cô đặt xuống giường. 
"Lãm Đồ Hinh, ngươi nói muốn ta trả ơn, là trả bằng cái gì?" 
"Ta muốn biết về sư phụ của ta, cụ thể là lý do đệ tử trong Nhẫn tông sợ sệt ngài ấy hay bất kỳ điều gì mà ngươi biết." 
Nghe nhắc đến Nguyên Nhạc, Lý Nguyệt có hơi ngần ngại một chút, chưởng môn đặc biệt cấm kỵ việc đám đệ tử ở sau lưng bàn tán về Nguyên Nhạc, nhất là với đệ tử Lãm Đồ Hinh của hắn. 
"Ngươi phải hứa sẽ không nói ra việc ta kể chuyện này cho ngươi đâu đó." 
"Được rồi. Mau kể đi." 
Mặc dù Lý Nguyệt vào Nhẫn tông sớm hơn Lãm Đồ Hinh rất nhiều nhưng có một số chuyện nàng biết cũng chủ yếu là nghe kể mà thôi. 
"Trong trận chiến hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367105/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.