Thời gian sau đó Nguyên Nhạc không còn lúc ẩn lúc hiện như xưa nữa, mà gần như sống luôn tại Nhạc Tịnh Phong. Rốt cuộc thì căn nhà xập xệ trước đó đã được sửa sang lại một cách đàng hoàng, bởi vì chính hắn cũng không ở nổi.
Một năm trôi qua, Thập Nhất và Nguyên Nhạc cứ thế sinh sống một cách hòa bình, không ai làm phiền ai. Hắn cũng không cố gặng hỏi cô là ai nữa, vì Thập Nhất từ đầu tới cuối chỉ nói mình là Lãm Đồ Hinh.
So với mấy thế giới trước, Nguyên Nhạc không gây phiền phức, không bám người, lại còn luôn ra vẻ cao lãnh, không vướng bụi trần. Làm Thập Nhất cũng phải nghi ngờ về việc mình đã nhận sai người.
Hoặc có lẽ... Hắn đã tỉnh ngộ rồi?
Cảm nhận được tầm mắt của ai đó, Nguyên Nhạc đang khoanh chân ngồi dưới gốc cây, đột nhiên mở mắt, hướng ánh nhìn về thiếu nữ đang đứng phía trước, môi hé mở:
"Có chuyện gì sao?"
"Vừa nãy một con chim bay tới, trên chân nó có thứ này."
Thập Nhất đưa tới một cuộn giấy nhỏ cho Nguyên Nhạc. Hắn lập tức nhận ra bức thư được gửi từ chưởng môn sư huynh, đó là cách liên lạc trước giờ của bọn họ. Với hiện tại ông ta cũng không thể trực tiếp lên đây.
Sau khi đọc xong, Nguyên Nhạc ngẩng đầu nhìn Thập Nhất như đang suy nghĩ gì đó, rồi nói với cô:
"Chuẩn bị đồ đạc đi. Ngày mai chúng ta sẽ xuống núi."
Theo như những gì Nguyên Nhạc nói thì có một phong ấn ma thú nào đó đang gặp vấn đề, chưởng môn muốn hắn giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367096/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.