"Chính Tử Khanh! Ngươi lừa ta."
Bàn tay của thiếu nữ nắm lấy lưỡi kiếm đang kề sát vị trí trái tim của Lập Thiên, từng giọt máu từ bàn tay cô rơi xuống.
Ánh mắt thiếu nữ vẫn điềm tĩnh như vậy, nhưng lại làm cho Tử Khanh hoảng hốt lui lại.
Keng…
Cây kiếm bị Thập Nhất vứt xuống đất.
Lập Thiên hoảng hốt cầm lấy bàn tay nhuốm đầy máu của cô, đôi mắt hắn đỏ lên như sắp khóc.
"Diêu Miên… ngươi có đau không? Thái y, tứ ca, ca gọi thái y tới được không?"
Thập Nhất nhìn vết thương vẫn đang chảy máu trên người Lập Thiên. Đôi môi hắn đã không còn huyết sắc, vậy mà lại đi lo lắng cho vết thương trên tay cô sao?
"Lập Thiên, xin lỗi ngươi, ta đã không giữ đúng thỏa thuận."
Suýt chút nữa hắn đã chết dưới tay nam chính rồi.
"Không, ta không sao cả mà."
Lập Thiên vừa nói vừa cầm gấu áo của mình bịt lại vết thương trên tay cô.
"Đây là lý do ngài để ta ở vòng ngoài?"
"Ta…"
Nam chính như bị mắc nghẹn ở cổ, không thể nói tiếp điều gì.
Thập Nhất cũng không nhìn hắn nữa, cô nhìn tới một người khác trong đám quân lính.
"A Lữ, ngươi đem bát hoàng tử đi băng bó."
Lập Thiên dường như không muốn, nhưng lại bị ánh mắt của cô làm cho không dám không nghe. Cả Liễu quý phi cũng được dẫn đi rời khỏi tẩm cung.
"Tứ hoàng tử, người đang đợi hoàng thượng viết thành chỉ truyền ngôi sao?"
Chính Tử Khanh gật đầu trả lời câu hỏi của cô.
"Ngài tạm thời cho tất cả quân lính lui ra đi."
Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367001/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.