"Chết tiệt… nhất định phải tìm ra tên đó. Các ngươi đi theo hướng này. Còn lại đi theo ta."
"Rõ… đại nhân."
Tiếng bước chân dồn dập bên tai ngày càng nhỏ dần, ngay khi tất cả hoàn toàn im ắng, một bóng dáng lộ ra trong đống rác bẩn thỉu với bộ trang phục đen từ trên xuống dưới, chỉ lộ ra hai con mắt rất sáng.
Vừa xuyên qua đã bị thương và truy sát như thế này thì thật xui xẻo.
Thập Nhất nắm chặt vết thương đang chảy máu ở cánh tay trái, đưa mắt nhìn ra xung quanh không thấy ai liền nhanh chóng chạy đi.
Cho đến khi tìm được một chỗ trú khá an toàn, là một căn nhà hoang giống như đền miếu. Thập Nhất cắn xé ống tay áo để băng tạm vết thương lại nếu không cô sẽ chết vì mất máu.
[Ký chủ, cô vẫn nên ăn kẹo đi. Trước khi linh hồn cô không chịu nổi. Nó ở trong ngực trái của cô.]
Nghe lời nhắc nhở của Đại Thần, Thập Nhất mới đưa tay mò vào bên trong y phục, đúng là bên trong có kẹo thật, lại còn biến thể hình dáng thân kẹo làm bằng gỗ và bọc giấy nữa.
Thập Nhất mở lớp bọc giấy ra, bên trong là lớp kẹo tròn màu tím nhìn khá hấp dẫn. Cô đưa cây kẹo vào miệng nếm thử, cảm thấy thở phào vì nó không quá dở. Chỉ là chua chua ngọt ngọt giống như hương vị của nho.
[Một cây kẹo có thể duy trì linh hồn năm năm nên khi nào gần hết thời hạn ta sẽ nhắc nhở ký chủ. Còn bây giờ mời ký chủ tiếp nhận cốt truyện ở thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/366968/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.