Hạ Hạ đang ngồi làm việc thì bỗng dưng ma nữ tỷ tỷ với một bộ dáng gấp gáp bay xuyên tường vào nhà cô.
"Trương Đình, Trương Đình, cô phải giúp tôi... cô phải giúp tôi.... không đúng cô giúp tôi với." Nếu không phải vì linh hồn không có nước mắt thì bây giờ rất có thể ma nữ tỷ tỷ chỉ kém bước ôm chân Hạ Hạ khóc mà cầu xin thôi.
Đây là lần đầu tiên Hạ Hạ thấy bộ dáng của ma nữ tỷ tỷ như thế, cô nhíu mày hỏi: "Không phải tôi nhờ cô điều tra tiểu quỷ một tháng nay sao? Cô mất tích một tháng vừa quay lại đã xin tôi giúp thế? Xảy ra chuyện gì?"
Ma nữ tỷ tỷ chỉ thiếu nước mắt nữa thôi thì đã biểu diễn thành công bộ dáng thê lương rồi: "Tôi điều tra ra được rồi... đó cũng là lí do mà tôi nhờ cô giúp." ma nữ tỷ tỷ ôm lấy chân Hạ Hạ ra một bộ dáng thấp hèn khó coi: "Tôi biết tôi quá đáng nhưng mà mong cô tha thứ, mong cô cứu lấy con bé."
Hạ Hạ không nhịn được hình ảnh của ma nữ tỷ tỷ thế này, cô vô tình rút chân lại: "Có chuyện gì thì từ từ nói, cô đừng có làm bộ dáng khó coi đó."
Ma nữ tỷ tỷ đứng dậy, lao đi nước mắt vốn chẳng có kia nói: "Người nuôi tiểu quỷ là con gái của tôi. Con bé vì thích cún con nhà cô nên mới khờ nghe theo người ta mà nuôi tiểu quỷ. Con tiểu quỷ đó nay đã mạnh đến mức tôi không thể đánh được rồi, xem như tôi xin cô đi mà Trương Đình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ki-song-cung-boss-phan-dien/1010553/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.