Hạ Hạ cạn lời nhìn tên hung thủ đang chiếm bá giường của mình, cô đỡ trán bất lực nói: "Cố Vân Hàm em sang đây chủ yếu là ăn vạ giường nằm của cô?"
Cố Vân Hàm bán sống bán chết bám chặt vào giường của Hạ Hạ làm một bộ dáng cho dù trời có sập thì hắn cũng không có buông ra, hắn nói: "Em thật sự không thể ngủ được, cứ nằm trên giường thì thứ kia cứ ám ảnh em."
Cho dù thiết lập tính cách của Cố Vân Hàm là người lạnh lùng, là một học tra có tiếng ở trong trường nhưng mà hắn cũng không thể tránh được cái gọi là sợ hãi đối với những chuyện tâm linh. Hạ Hạ hoàn toàn có thể hiểu được.
Vừa xuất viện về nhà không bao lâu nhưng khi đêm đến hắn lại lén lút chạy qua nhà cô làm phiền cô thế này.
Hạ Hạ thở dài nói: "Cô biết em sợ nhưng mà em cũng phải nói cho cô chú một tiếng chứ. Đừng có chạy qua không nói không rằng như vậy."
Cố Vân Hàm tiếp tục ăn vạ: "Em cứ nằm xuống là tưởng tượng có người nhìn nhìn chằm chằm mình, cố gắng bao nhiêu cũng chẳng ngủ được."
Hạ Hạ tỏ vẻ đã hiểu, cô chỉnh chăn lại cho Cố Vân Hàm: "Đã hiểu, đã hiểu. Em nằm ngủ trước đi. Cô có việc cần phải xử lí."
Cố Vân Hàm vẫn không chịu buông Hạ Hạ: "Em không thể nằm một mình đâu cô ạ. Đừng có rơi em mà."
Ánh mắt của hắn nhìn Hạ Hạ đích thị là ánh mắt của một chú cún tỏ vẻ đáng thương với chủ nhân của mình.
Hạ Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ki-song-cung-boss-phan-dien/1010551/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.