"Anh Phó, không ổn rồi, bên ngoài toàn là zombie!"
Phó Hoè nghe xong liền đi đến bên cửa sổ nhìn xem, bên ngoài biệt thự có ít nhất mấy trăm con, đen ngòm một mảng.
Nhìn xa hơn, Phó Hoè thấy Chiêm Tả và Ký Hàm Yên.
Kiếp trước cũng là cảnh tượng này.
Tuy nhiên, địa điểm lại khác, số lượng zombie đông hơn kiếp trước rất nhiều.
Mặt Phó Hoè không đổi sắc, thu hồi tầm mắt, vẫy tay với Dung Hoàng, chỉ vào đám zombie bên ngoài: "Có cách nào đuổi chúng đi không?"
Dung Hoàng kiễng chân nhìn ra ngoài, lại nhìn thấy người không nên xuất hiện ở đây: "Ký Hàm Yên?"
Phó Hoè chỉ nhìn Dung Hoàng mà không nói gì.
“Được không?” Phó Hoè hỏi lại.
Dung Hoàng ngầm hiểu, tuy cô là nữ hoàng zombie nhưng thực chất cô chỉ là một nữ hoàng vô dụng, chỉ có thể doạ dẫm chứ không thể tùy tiện triệu hồi và đuổi chúng đi.
"Hắn là vua zombie, còn em là nữ hoàng zombie, nam mạnh nữ yếu, anh hiểu không?" Dung Hoàng nghiêm túc nói, rồi bỗng nghĩ ra cái gì đó, vỗ tay nói: "Nhưng em có cách."
Phó Hoè nhìn Dung Hoàng, chờ cô nói ra biện pháp.
"Các người làm việc kiểu gì vậy? Tôi là nhà nghiên cứu, nếu có chuyện gì xảy ra thì ai sẽ chịu trách nhiệm?" Nhà nghiên cứu bên kia sốt ruột đi qua đi lại, miệng lẩm bẩm phàn nàn.
Khoái Diệp không thể chịu đựng được nữa, đánh người bất tỉnh.
Dung Hoàng lấy ví nhỏ ra, lục lọi trong đó, lấy Thao Thao nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/3716834/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.